Tuesday, October 11, 2011

Sông quê mùa nước lũ III

Cái trường thật đẹp và cũng thật bất ngờ, cô bạn ngồi cạnh hôm đi thi, hôm gặp lại nhau, cứ cười cười cảm ơn nhờ bài toán hôm nay gặp lại.
Chuyến xe thật chặt, ngày tết đến rồi, tôi mang cái già dặn, cái lung linh của phố phường về làng quê cũ.
Nhớ sông cồn cào, lao ra bến nước, sông cạn mùa nước thật trong, cái gò đá giữa sông, trên đỉnh cồn cát vạt rau lang ai mới trồng thật xanh tốt, con sông uốn khúc lượn vòng chia đôi dòng nước hiền hòa, lội xuống sông bắp chân mơn man dòng nước vờn quanh, đàn cá nhỏ bơi lượn lờ tìm mồi quanh quẩn...

Chị Tuyết đã sắp đến ngày nở nhụy, đêm làng quê sao thật bình yên, không khí se se phảng phất nỗi nhớ mong ngày gặp lại, mẹ tôi vui lắm, cha hỏi:
- Cuộc sống học hành thế nào?

Tôi cười bảo:- Mọi điều đều tốt đẹp.

Nhưng hình như trong tôi đang ánh lên cảm giác là lạ vế những ngày tháng sống bên gia đình bác cả, nó mơ hồ, tất cả như trong chờ đợi điều gì mà tôi chưa hình dung được, để cho những băn khuăn chìm đi quên đi hòa vào ngày tết làng quê đang đến.....
..................

“Éc… éc.... éc....” tiếng lợn kêu inh ỏi, cái chộn rộn không khí ngày tết của làng ùa về, cái âm thanh lợn kêu sao mà vui thế, nó khác hẳn tiếng lợn kêu chặy lụt, nó rộn lên buổii sáng, buổi chiều, cuối năm trời se lạnh.
Mẹ tôi vui mừng ra mặt, mẹ làm thịt cả con lợn, mẹ bảo: - Năm nay nhà mình ăn tết lớn.

Tiếng giã giò, tiếng chặt thịt nghe cứ rạo rực trong lòng, nhìn chị Tuyết bụng chửa gánh lá bánh ra sông, tôi chạy ra gánh phụ, chị cười liếc ngang nói nhỏ:
- Vẫn còn thương chị nhỉ.

Bến sông thật đông đúc, cái bến làng quê gắn bó với bao con người, bao thế hệ bừng lên sức sống, khi tất cả sống dậy hình ảnh làng quê, sống đông hiền hòa, cái chiếu được trải ra, buổi gói bánh chưng sao mà vui thế,
Duyên ngồi sát cạnh tôi, cô Nga đang chỉ cho đứa con gái thân yêu cách gói bánh thế nào, cái thiên chức bắt buộc của người con gái làng quê mà ai cũng phải thuộc phải rõ, tôi mải ràng bánh, ôm chặt sợi lạt xoay vòng.
Nhìn Duyên lâu ngày gặp lại, đứa con gái dậy thì đã ánh lên, hồng lên nụ hoa hàm tiếu hé nở trong buổi xuân về.
Cái nồi đồng thật lớn, nồi bánh đang sôi, cô Nga và mẹ tôi mệt mỏi ngả mình, giao tôi và Duyên trông nồi bánh.
Bếp lửa rừng rực, nhìn đôi má Duyên ửng hồng, tim tôi rực lên nhịp đập nghe như rộn rã.....

Mưa buồn vắng lặng , vài bông tuyết lất phất bay lơ thơ qua cửa sổ , mùa đông đến rồi , chiều muộn , buồn vắng ,uể oải nhặt thanh củi ném vào lò sưởi ánh mắt lãng đãng nhìn bông tuyết đang rơi . ồ sao giống nhỉ ...ngày đó ...
Cuối thu nắng vàng , gió nồm nam thổi mạnh mùa thả diều đã tới ,khi tiếng sáo diều cất lên từ cánh đồng làng bên kia sông vo vo từng nhịp cả lũ trẻ chúng tôi ào lên reo hò ...thi nhău chạy ra bờ sông , một chiếc hai chiếc , ba chiếc lao nhanh lên khỏi ngọn tre kèm theo tiếng sáo diều réo rắt .
Cánh diều nâu xậm dán giấy bồi quét lên lớp hồ pha nhựa củ nâu lớp giấy thật nhẹ , thật dai chịu đựng sức gió vượt lên đón gió đưa diều lên cao , diều lớn mang ba tầng sáo , lên cao tầng gió ổn định cả đêm tiếng sáo đan xen trầm bổng vang vọng xóm làng .

Tôi đứng bên mom sông ngước nhìn , cái duyên e lệ núp nhẹ cánh tay tôi , ngọn gió ào lên đẩy cánh diều lên cao tiếng sáo diều càng réo rắt ,
Nhưng một cảnh tượng còn thần tiên hơn khi bên kia sông những cây gạo cao vút lúc lỉu trên cành tầng tầng lớp lớp quả , mằu da đã xạm lại , quả chín, lớp vỏ đã nứt ra thành nhiều mảnh túi bông trong quả bị nén lại khô giòn nhẹ bỗng chuẩn bị chuyến bay ....
Gió nam thổi mạnh hàng ngàn hàng vạn bông gạo bay ra mang theo một hạt bên trong bay ngời ngời trong gió . một cảnh tượng tuyệt vời trắng sáng cả bầu trời , như cảnh trong phim có tuyết mùa đông phương bắc . gió đưa cành gạo rung , bông bay trắng xóa , tôi ước ao bao giờ thấy tuyết nhỉ ....
Cái Duyên vỗ tay reo hò: - Đẹp quá

Bông bay lả tả trắng sáng góc trời nhiều bông rơi xuống bờ sông trôi theo dòng nước để rồi dòng nước đẩy đưa , bông gạo mang mầm hạt đến vùng đất mới , bén rễ cho một thế hệ ra đời ước ao ngày xưa được nhìn thấy tuyết ....
Giờ tuyết rơi giăng ngang cửa sổ chỉ cái với tay nhưng sao hững hờ . đủng đỉnh với tay bật cái máy thu hình cái kênh vệ tinh bấy lâu nay gắn kết sợi dậy tình cảm với quê hương giọng hát ngọt ngào đậm chất miến trung của cô ca sỹ mới đoạt giải dòng nhạc dân ca như rót mật vào lòng ....
...ơi con sông quê , con sông quê . sông càng nhớ thương ...mưa nguồn chớp bể .....

Hình bóng quê hương cứ lần lượt hiện ra trôi vào ký ức .... ngày đó , chiều đông tôi cùng cái Duyên đánh trâu ra bãi , mưa phùn cỏ non đàn trâu bình yên gặm cỏ . cái lạnh thấm vào người .
cái Lụa rút trong túi ra bao diêm vơ lớp cỏ khô thêm vài cành củi ngọn lửa bùng lên , hơ tay đôi má cái lụa ửng hồng . cả đám tản nhanh vào mấy ruộng khoai mang cái thành quả ăn trộm được lùi lụt nướng . khoai chín , đợi chờ cười nói ...
Thằng Tiến cùng đám bạn chạy lại khều nhanh cướp mấy củ khoai ngon nhất , tôi vội đứng lên giằng lại . xô đẩy chẳng đứa nào chịu buông tay , lùi lại , chạng chân giật mạnh nó lao người về phía trước , văn ngược cổ tay á á .........
Nó buông mấy củ khoai ôm bả vai lăn lộn . đám đông ào lên kêu thằng Tiến gãy tay rồi . rùng rùng chạy về trong xóm .
Ông lang trọc xem xét , nắn nhẹ bất thần giật mạnh , thằng Tiến thét lên nước mắt chảy ra võ vỗ mấy cái ông bảo bong gân đắp thuốc mấy ngày thì khỏi .
Mẹ tôi từ ngoài đồng nghe chuyện chạy về . gào to :" Sao con đánh bạn .." ánh mắt mẹ giận hờn ...làm tôi chết khiếp (chưa đánh được người thì mặt đỏ như vang , đánh được rồi thì mặt vàng như nghệ)
Tiếng mẹ rền rỹ ngày xưa văng vẳng hiện về như nói với tôi cái điều triết lý sâu xa ấy không bao giờ sai cả nó đang sống cùng tôi bao năm nay , để rồi như kẻ trốn chạy quá khứ hoài niệm nhớ nhung quê nhà


.....Reng ...ri ....eng chuông đổ cắt ngang con gái gọi về khẩn trương hển hảo hỏi cha :
- ......Cha con muốn hỏi ...sao mẹ rút hết tài khoản , ký ủy nhiệm chi cho con.

Tôi nhỏ nhẹ:- Tài khoản nào thế
-...Thế cha không biết gì à
- KKhông cha không biết gì cả ....con nói rõ đi
- Mẹ rút tài khoản tại ........giao con và ký ủy nhiệm , mẹ dặn khi nào mẹ yêu cầu thì con ký cha hay là cha mẹ tính về quê cất nhà thờ lại , tính bỏ con một mình ở nơi này sao ,

Tôi bảo:
- Cha không hiểu gì cả , để chiều nay mẹ về cha hỏi , thôi mai con về nhà đi lâu rồi con chưa về thăm nhà đấy
Bà xã về ánh mắt ngập tràn niềm vui , miệng cười tủm tỉm . bũa cơm xong nhẹ nhàng tôi hỏi:
- Em có gì vui thế ?

Lặng trầm .. xa xăm nàng im lặng ....cúi đầu , vùi sâu khuôn mặt vào cánh tay đôi vai nàng rung lên nhè nhẹ ... bất giác nàng quay lại ánh mắt đỏ hoe , ngân ngấn giọt lệ chực rơi đáy mắt .
Tôi vịn nhẹ . nàng quay lại vòng tay ôm chặt lấy tôi ép vai xiết mạnh , nàng nấc lên hàng nước mắt tuôn ra vội vã ngỡ ngàng vòng tay tôi vòng ra ôm nàng thật chặt ,
Vòng tay khuôn ngực thân thương này đã mấy tháng nay chúng tôi không tìm thấy nhău , nàng bảo để cho tôi có tâm trạng và không gian nhớ về quá khứ để kể chuyện .
Tối tối nàng lặng yên trở về phòng mình , để lại cho tôi cái bình yên thả tâm hồn trôi về quá khứ . nhớ nhung hiện lên trang giấy và hôm nay cái giới hạn của lạnh lẽo cô đơn đã đến tận cùng giới hạn , để phút xuất thần nàng gì chặt tôi, ôm tôi hôn như mưa phủ
Ngước lên , ánh mắt nàng đẫm lệ:
- ......Tình ơi ...anh ơi ...em yêu Tình lắm . anh hãy nghe em cùng em trở về quê lần này nhé .........
- Nhưng ...... bao năm nay anh đã không về rồi .....anh sợ lắm ..anh.....anh sợ đối mặt với .....
- Không ..anh không được trốn chạy . quá khứ đã qua rồi
- ....Nhưng ....
- Không nhưng gì cả. Tình ơi . người đàn ông đáng yêu mạnh mẽ của anh đâu rồi . tại sao anh lại hèn thế . tại sao anh không dám đối mặt và chịu trách nhiệm hả ....
- Nhưng anh đã gây quá nhiều đău khổ cho người khác quá rồi ......
- Không người đău khổ phải chính là em , anh biết không ngày đầu đọc trang viết của anh em đã khóc , đã ngất đi. nhưng rồi em đã nhận ra đó là tình yêu ....mà tình yêu thì không có lỗi.....và em đã động viên anh kể ra tất cả nói hết một lần cho thanh thản cõi lòng . chứ để anh ôm khư khư mấy chục năm qua u sầu hối hận kìm nén sống như đã chết em không chịu nổi... nào ôm chặt lấy em đi.

Nàng ngước mắt lên . tôi đưa tay vuốt nhè nhẹ dòng nước mắt tan đi , môi nàng hé mở . đôi môi ngọt ngào qua bao tháng năm lúc này hé ra chờ đợi cúi xuống môi tôi gắn chặt......nghẹt thở ào lên như nụ hôn đầu.....buông ra , nhìn sâu vào mắt nàng tôi hỏi:

- Duyên ơi em tha thứ cho anh chứ ? ?
- Ừ em tha thứ .....tất cả là vì tình yêu . tình yêu không có lỗi . vì chính em , vì tình yêu của em , vì quê hương trong anh nó quá ngọt ngào . mà em hỏi sao bao năm nay anh nhớ và giữ kín trong lòng như vậy được ...bao nhiêu kỷ niệm của tuổi thơ anh nhớ hết vậy sao lần này anh không về thăm nó ..bao năm nay mưu sinh vất vả làm ra tiền bạc nhưng để làm gì khi mà trong lòng day dứt khôn nguôi , tại sao không về thăm kỷ niệm , cái gốc sung bên bờ sông ấy xem nó còn hay mất ....

Tôi nghe nàng nói ánh mắt đờ ra nhìn về cõi xa xăm , nhớ về kỷ niệm đầu đời trong lòng trút đi bao gánh nặng , phải rồi , phải trở về . đã hơn ba mươi năm rồi chạy trốn , khổ đău dằn vặt để rồi hôm nay vỡ òa trong vòng tay cái Duyên bé bỏng ...

Nàng ôm tôi thật chặt, ngước mắt lên:
- Anh . anh có biết không mỗi trang viết của anh viết ra là bao bão tố lòng em nổi lên . phụ nữ dù có tân thời tiến bộ bao nhiêu thì vẫn là phụ nữ . ghen tuông ,chạnh lòng là lẽ thường tình , nhưng em hiểu hoàn cảnh ngày đó em là người đến său và em không biết gì những điều ấy ....nếu không ....có mà . thì sao ? thì em giết chết anh rồi ....may mà nhiều đoạn anh viết ra em đã canh anh ngủ cóp pi rồi xóa đi chứ anh mà kể hết cho thiên hạ nghe thì có mà chết.

Tôi nhge chợt hỏi :"- Thế giờ em để ở đâu ?

Em cất rồi thì ra ...tôi cứ tưởng cái máy bị hư ..tự nhiên mất dữ liệu ....
- Anh biết không . anh biết điều gì đi đến quyết định tha thứ cho anh không , tất cả là mẹ đấy ....ngày mẹ ốm nặng phút lâm chung mẹ gọi tên anh rất nhiều , bàn tay quờ quạng em không hiểu tại sao quáng quàng lục tìm trong giỏ sách thấy chiếc áo của anh cái áo em vơ vội khi về , cái áo còn đẫm mùi mồ hôi chưa giặt, đưa ra , mẹ vơ tay nắm chặt và mẹ ra đi thanh thản ..khi đọc những dòng anh viết em đã hiểu ra rằng tình yêu , hoàn cảnh tình yêu không có tội "

Tôi nghe cái Duyên kể nước mắt chảy ra , chợt thốt lên: -" Nga ơi ... cô..cô .....ơi

Cái Duyên cấu mạnh vào sườn:- Ăn gian , phải gọi là ...
- Là gì .......?
- Là gì cũng được nhưng phải thật lòng , tha rồi ....
Tôi cười , cái Duyên bảo:
- Cười gì ? cười .....à mà , cái khe đỏ chót như da quả mận của anh đâu rồi ...đố biết

- Đây .
Tôi úp vội bàn tay lên cái khe , đầy đặn vun dầy từ từ tôi úp mặt xuống .....giật mình cái Duyên ép đùi kẹp chặt , bật lên nó hỏi:
- ....Phải trả lời trước đã thế có theo em về quê không ?

Ngẩng lên tôi im lặng gật đầu , mùi hương quyến rũ cái khe năm nào ngọt ngào mời gợi , hực lên tôi chờm lên mạnh mẽ , đi vào hừng hực , phút đam mê bùng lên cháy bỏng tôi gào lên:
- Mua vé nhanh lên em , anh nhớ quê quá rồi ......

.....Chuyến bay đã định . tôi không ngờ chuẩn bị từ khi nào mà ( cái Duyên ) thu xếp nhanh như thế , con gái rất vui, cả hai vợ chồng nó về , đồ đạc đã chuẩn bị xong , lúc sắp ra về nó nói nhỏ:
- Con đã bỏ cái lattop vào đáy va li về đó pa pa có cái dùng "

Tôi nói:- Không cần thiết đâu
Nó bảo:- Quê nhà giờ cái gì cũng có hết rồi pa pa dùng nó mail cho con nhé.Thôi cứ để vậy giờ dỡ ra sắp lại khó lắm"

Buổi tối bên nàng tôi bảo:- Tại sao anh hồi hộp lắm .

Nàng bảo:- Anh đừng day dứt , đừng băng khuâng nũa , em đã chuẩn bị hết rồi , tất cả chỉ có anh và em hiểu , mọi bí mật chỉ những người trong cuộc biết , chúng ta không thể làm khác được , quê hương luôn dang rộng vòng tay đón anh trở về , anh có biết không người ta nói ( áo gấm về làng ) chỉ về quê hương nhìn vào trang lứa , chúng bạn ta mới hiểu được sự thàn danh của chính mình còn đi thiên hạ chúng ta chỉ là nhỏ bé , là cát bụi của cuộc đời này "

Tiếng cái Duyên đều đều trầm mặc , khúc triết như từng giọt mưa thánh thót đều đều vang vọng thấm sâu vào cõi lòng uẩn khúc nó phá tan cái thành lũy cuối cùng trong tim tôi tan chảy những lo âu để rồi như tất cả đang lùi vào dĩ vãng và bùng lên cái ước ao cháy bỏng về nỗi nhớ quê nhà

Nàng vuốt ve mái tóc , sờ nắn khuôn mặt bàn tay mơn man cảm giác nhồn nhột trên cổ , tôi cười . nàng bảo:
- Trông thế này mà cũng .....
- Cũng gì .
-Ờ mà thôi chả nói nữa . anh . anh biết không em đã chuẩn bị hết rồi , nếu anh có may mắn gửi lại giọt máu nào trên cõi đời này thì nó phải trở về cội nguồn trở về gốc rễ của nó vì lá rụng về cội mà phải không anh , nhưng .....nhưng gì . em nghĩ chúng ta được sinh ra từ quê hương . đó là hương là hoa là lộc của cuộc đời , từ quê hương chúng lớn lên , nên người , thành danh chẳng lẽ chúng ta không báo đáp được điều gì sao , ừ mà thôi em cứ làm gì mà em cho là phải anh không thắc mắc gì đâu ....vậy nhé anh đồng ý rồi đấy nhé "

Điều không lạ lẫm nơi tôi đang sống , cái đều đều của âm thanh , cái buồn tẻ của những khuôn mặt mỗi người một vẻ , tôi thiếp đi mơ màng . tâm hồn trôi về tháng năm kỷ niệm chập chờn ,
Khoang víp thật rộng , bật gế ngả người bàn tay cái duyên nắm tay tôi nhè nhẹ cảm giác như đang ngồi bên bếp lửa luộc nồi bánh chưng tết năm nào ........

Chuyến bay hạ cánh. cái sân bay mang tên vị tổng thống thật rộng thật nhộn nhịp hành khách tiếp tục lên cái ghế trống cạnh nàng bà cụ mái tóc bạc trắng mặc chiếc áo lụa mằu mỡ gà yên vị trông bà thật đẹp ,
Ơ nhưng nhìn cụ có nét quen quen bà nói với cậu con trai thật dịu dàng giọng nói âm ngữ pha vài câu tiếng Việt ,
Cái Duyên mỉm cười thân thiện hỏi một một câu tiếng việt , như một mạch nguồn được khơi gợi bà ào lên cười nói hỏi han , câu truyện cuốn đi theo nỗi lòng những người xa xứ , cảm giác như đang thỏa nỗi thèm khát được nói cái ngôn ngữ thân yêu quê mình
Bà vỡ òa cảm xúc lấy khăn chấm giọt nước mắt bất chợt lăn ra làm tôi cũng cái duyên vô cùng cảm động , anh con trai cũng thì thầm nói:
- Không hiểu sao mấy tháng nay bà không ngủ luôn đòi về quê "

Trong tôi chợt lóe lên, phải chăng bà ấy cũng đang được quê hương réo gọi , cội nguồn là yếu tố tâm linh mà , nó như dòng sông dù qua bao thác ghềnh nhưng cuối cùng tất cả mọi dòng sông đếu trở vế biển cả cái nơi sinh ra những giọt nước ấy ..

Đủng đỉnh bà lấy trong xắc tay cái hộp trầu ,
" Trời ơi ....cái hộp . cái hộp trầu "
Mới ghé mắt ngang nhìn thấy tôi đã suýt ngất đi , một cảm giác lạnh ngắt chạy dọc sống lưng kéo tôi về dĩ vãng .
Hình ảnh cái hộp trầu bà ngoại tôi năm xưa đã dùng , cái hộp bằng đống ánh lên theo bàn tay bà dùng năm tháng , cái hồn Việt ,văn hóa Việt đổ về , nó gắn bó với mỗi người phụ nữ ăn trầu , của làng xóm của tháng năm thân yêu nơi đã sinh ra bao thế hệ ....
Bà đủng đỉnh lấy cái cối giã trầu bà bảo răng yếu rồi phải giã nhuyễn mới nhai được . cái cối được làm bằng vỏ đạn kỷ niệm của chồng bà đi qua trận mạc giờ đây chỉ còn cái cối giã trầu là có ý nghĩa nhất

Câu truyện của bà với nàng kéo dài không dứt , nàng nép bên cánh tay bà ,với tay lấy cái kính , bà lùa tay trên mái tóc nàng nhặt tìm sợi bạc bà bảo phải về quê thôi chứ ở bên này khi chết nó cho vào lò điện đốt , nóng lắm.
Không chịu được cái triết lý ngô nghê của bà tôi nghĩ thật buồn cười:
- Về quê xương cốt gửi lại quê nhà nằm cạnh anh em họ mạc mới ấm lòng , xương cốt chăm bón lại mảnh đất quê hương trả lại những gì nơi mình sinh ra các cháu ạ .....

Tôi nghe nước mắt như muốn chảy ra . Thì ra bấy lâu nay mai lo toan cuộc sống mải nghĩ những gì cao siêu nhưng có những điếu thật giản đơn dung dị mà mình chưa nghĩ tới bao giờ , để hôm nay trên chuyến bay này nghe bà cụ nói mà trong lòng biết bao thay đổi.



Chiếc xe thật rộng quay đầu , cái Duyên cười tủm tỉm bảo anh tài xế ngược về thành phố loang loáng qua cửa xe cảnh vật không còn hình bóng cũ.
Xe dừng cửa mở trời ơi con phố cũ đây rồi bất thần tôi hỏi:
- Sao em đưa anh về đây thế
Nàng bảo: - Em muốn dành cho anh sự bất ngờ .

Cảnh xưa hiện về .dòng chảy trong tôi hiển hiện ..............

----------------

Ngày đó ....... tôi đi học buổi sáng chị Linh dậy sớm chuẩn bị đồ ăn cho ba người xong xuôi chị đưa thằng bé lên nhà trẻ , cái lớp học ban đầu thật lạ ,
Dù cha có chuẩn bị quần áo cho tôi tươm tất thế nào nhưng đứng trước các bạn tôi vẫn là cậu học trò nhà quê tôi buồn muốn khóc , chẳng biết nói cùng ai chỉ biết lao vào học cái kết quả học tập đã dần dần làm các bạn thay đổi

Chiều chủ nhật tôi mải miết cộng sổ cho chị , lát sau chị ngồi bên hỏi và kiểm tra các con tính chị rất hài lòng chị bảo:
- Không có em chị bù đầu vì tính toán
Tôi cười chị hỏi:- Sao không đi đâu chơi .

Buồn buồn tôi bảo: - Em chả có bạn vả lại em nhà quê ăn mặc xuềnh xoàng

Chị cười ngặt nghẽo bảo :" Tưởng gì dễ ợt ,
Dắt tôi ra tiệm may chị cắt may cho tôi những bộ đồ đẹp nhất mỉm cười tôi vô cùng biết ơn chị

Mùa khô sông cạn , anh Thắng cả tháng nay không về , cái xí nghiệp xe máy của anh đã chuyển lên công trường làm thủy điện , anh phải theo để sửa chữa .
Chị Linh buồn bã thở dài cơm chẳng muốn ăn , nhiều bữa con bé đòi theo ông nội ngủ lại bên nhà , chơi với con đến tối chị về nhà , thẫn thờ đóng cửa .
Tôi từ trên nhà đi xuống bước chân nhẹ nhàng lững thững dừng lại său lưng . Thật lạ hai vai chị rung rung hình như chị khóc .
Tôi thật bối rối lát sau nhẹ hỏi một câu ngớ ngẩn:
- Chị đánh mất tiền à ...

Ngoảnh lại chị vuốt tay qua đôi mắt đẫm lệ:
- Không có mất tiền đâu chị buồn chút thôi mà .
Tôi ngồi xuống ghế cạnh chị , chị bảo:
- Anh Thắng đi mấy tháng nay không về chị buồn lắm. em chưa có gia đình em chưa hiểu được điều đó đâu .

Tôi lặng yên nhìn chị . lát sau tôi nói:
- Hay là chị nghỉ ít ngày lên thăm anh đi "
Chị lặng yên không nói ánh mắt nhìn tôi là lạ , ngại ngùng tôi bỏ lên lầu.

Cái lạnh mấy hôm nay tràn về nhanh quá mây mù vần vũ , gió lạnh về đêm đập vào cánh cửa từng cơn , thoảng thoảng vài hột mưa lâm thâm , lắc rắc , càng làm cái lạnh thêm tê tái mỗi khi chiều về ,
Tôi lót cái chăn bông xuống sàng phủ thêm một cái chăn đơn nhưng hình như cái hơi ấm của chàng trai mười bảy sắp bước sang mười tám không xua đi được cái mùa đông buốt giá. Chợt ước ao giờ có thêm người nằm cạnh chắc hai người sẽ ấm hơn nhiều .
Chín giờ phố xá vắng ngừoi qua lại
" Sao chị Linh hôm nay về muộn thế " ,
Xoay cái đèn đọc sách bàn tay hững hờ nâng cuốn sách lên cơn ngủ từ từ kéo lại .

Thoảng hoặc trong mơ màng hình như có tiếng người gọi cửa ,choàng mình thức giấc tôi chạy xuống nhà , Trời ơi chị Linh mặt tái ngắt , dắt xe dìu chị vào nhà chị đang cảm lạnh .
Dìu nhanh chị vào nệm bàn tay tôi thoăn thoắt đánh dầu , bóp mạnh thái dương vuốt bàn tay xuống cổ , bờ vai chị dần dần bừng tỉnh hơi thở chị nhè nhẹ , mắt nhắm hờ. chị bảo:

- Em đóng cửa chưa .
Tôi bảo:- Đóng rồi

Bàn tay chị từ từ đưa lên ........... nắm nhẹ vào cổ tay tôi đang xoa mạnh nơi thái dương chị , mặt chị đã ửng hồng mắt nhắm hờ chị bảo:
- Hôm nay không có em thì chị chết mất , mấy bữa nay chị thấy trong người lạ lắm cứ nóng bừng bừng từ trưa tới giờ chị chưa ăn gì cả .

Bàn tay tôi dừng lại ngay gò mà chị tất cả mọi cử động đều đổ về cảm giác nơi bàn tay khi tay tôi và chị nắm chặt.
Từ từ rút nhẹ bàn tay tôi trượt xuống nó lướt qua khuôn ngực đầy đặn , phập phồng đang vồng lên của chị dưới lớp chăn . tôi bảo:
- Để em hâm lại cơm canh cho chị ăn nhé chắc lạnh ngắt hết rồi , chắc tại chị đói quá không ăn nên ngất xỉu đấy mà .

Chị bảo:- Có thể như vậy nhưng tại hồi nãy gần về đến nhà gặp cơn gió lạnh quá nên cảm đột ngột cũng nên

Chạy ra khỏi phòng tôi lao vào bật bếp dầu , thật lẹ cơm canh đã nóng. Chạy vào tôi kêu chị dậy . uể oải vươn dậy chị lại ngả xuống ánh mắt bâng khuâng nhìn tôi cười cười . tôi dục:
- Cơm canh nguội hết bây giờ
Chị bảo:- Kệ ...

Tôi nghĩ lại ngày xưa tôi cũng đã làm nũng mẹ , mẹ tôi lao vào kéo tôi thốc dậy ,
" À ra thế ..".
Bước nhanh lại giường luồn hai tay vào nách kéo chị ngồi lên .. từ từ khuôn ngực chị áp nhẹ vào ngực tôi vịn vai người tôi áp nhẹ vào chị bước ra ăn nhỏn nhẻn , uể oải nhai nuốt ,
Tôi dục chị động viên chị trong lòng cảm giác lâng lâng ngi về những gì nơi làng xóm ..chị bảo:
- Sao em em lanh lẹ thế , său này ai lấy được em thì sướng lắm , có bạn gái chưa ....

Nhìn chị tôi im lặng bước qua cái bếp đặt ấm nước lên hỏi chị em đun nước chị lău người cho ấm nhé , ánh mắt chị nhìn tôi bất chợt tôi quay lại nhìn chị ,mỉm cười hỏi chị:
- Anh Thắng mới sướng lấy được chị vừa xinh , vừa giỏi , có nghề nghiệp nuôi sống cả gia đình lấy được người như chị mới nhất đấy ...
- Thật à - chị hỏi .


Tôi đứng lên khi ấm nước đã reo vang trong đêm vắng. Lấy cái lồng bàn úp thức ăn lại , bước nhẹ lên nhà , cơn lạnh như đang thấm vào da thịt khi rời xa cái bếp.
Ngọn đèn đường phập phù vàng vọt , con phố , hẻm cụt vắng người qua lại không gian như thúc dục lòng người chỉ muốn chui nhanh vào cái chăn cuộn mình cuốn lại ,
Ngửa mặt cái nhìn cái bóng điện ánh sáng lạnh tanh, nhưng kìa quẩn quanh đám muỗi đôi thạch sùng đang gì chặt lấy nhău mải mê ve vẩy cái đuôi con thạch sùng cái mãn nguyện chạy vào cái hộp đèn kêu chí chóe .
Bất chợt tôi nghĩ :" Ước gì ...."

Tiếng chân bước lên cầu thang vội vã , bịch tiếng cái chăn bông ném xuống . tôi nhỏm dậy nhìn chị Linh ánh mắt e ngại miệng muốn hỏi chị nhưng không dám cất lời , chị bảo:
- Ăn được bát cơm thấy khỏe ra nhiều , nhưng chị sợ nhỡ đêm cảm lại ở dưới nhà sao kêu em được. chị lên đây nằm có gì ....em giúp chị tỉnh nhé

Tôi bật dậy trải lại tấm chăn bông , nằm xuống kéo cái chăn đơn trùm đấu im lặng trong người hực lên cảm giác tưổi mười bảy . Thở nhanh im lặng đợi chờ ước ao điều gì đang đến ..

Lặng lẽ chị nằm xuống bên , vơ tay chị bảo :" Chỉ đắp chăn đơn thôi à ... "
Kéo tay ra khỏi tấm chăn tôi nắm mép chăn bông kéo ngang bàn tay vô tình đụng phải bên hông chị cái đụng vô tình làm bàn tay chị đang ém mép chăn lướt qua , bất thần như có lửa .
Hơi thở tôi như nằng nặng , mặt nóng bừng lên cả hai im lặng không ai nói lời nào , lát său tiếng chị nhỏ nhẹ cất lên:
- Tình ...Tình ngắt cho chị cái trán cái , nãy lău người thấy ấm sao giờ lạnh quá " .

Ngoảnh qua xoay nghiêng bàn tay tôi luồn nhẹ xuống gối , nghiêng người tôi bóp nhè nhẹ lên trán chị.
Cái thế nằm nghiêng vô tình gối tôi co lên khi chị hơi quay sang cả cái đầu gối nóng hổi của chàng trai mười bảy cứ từ thúc tới lọt dần vào gữa hai đùi chị . Mặt chị thật gần đôi mắt lim dim những cái vuốt tay đã làm khuôn mặt chị ấm lên nó ửng hồng ,

Theo bàn tay tôi lướt nhẹ trượt qua gò má , lan dần xuống cái cổ trắng ngần , vờn quanh luốn sâu vào bờ vai mềm mại của chị .
Hơi thở chị nhẹ bỗng he hé như đang mấp máy nói với tôi điều gì nhưng tôi không nhận ra được vì cái tiếng trống trận đang rộn rã cất lên trên ngực tôi đã át đi tất cả.

Cả người tôi như chao đi, bồng bềnh như con thuyền gặp sóng. hình như chị cũng chẳng hơn gì vì cái hơi thở nóng hổi từ miệng chị đang thở ra nóng ràn rạt ngay sát mang tai tôi .
Cổ tay tôi đang chống trên gối như yếu dần khi chị cựa nhẹ làm nửa thân người phía dưới . mềm mại căp hông nảy nở cùng cái đùi thon dài tròn lẳn đang được che đậy său lớp vải thun mềm cứ ép dần mở dần cho cái đầu gối ấm áp của tôi lòn dần vào giữa ,

Như bản năng mách bảo phải kềm lại không cho hông chị đùi chi cựa quậy . lịm dần cặp đùi mềm mại không cựa quậy nữa nó như lặng im ,hé mở đón nhận và từ từ xiết lại khi cả cái đầu gối nóng ấm của tôi chạm nhè nhẹ vào vùng nhảy cảm ấm áp nhất của chị ....
Bàn tay đang bóp nhẹ quanh cổ chị chợt lặng im như cảm nhận cái gì đang bò mơn man trên vai tôi thì ra bàn tay mềm mại trong vô thức đê mê của chị đã đặt lên đó từ lúc nào .
Chùng tay ngả người tôi nằm xuống. cái ngả người vô tình làm môi tôi lướt ngang môi chị , giật mình chị Linh mở mắt , nhìn nhău ánh mắt tôi dại đi , miệng mắp máy:
- Chị .......chị……

Chị như bừng tỉnh bàn tay đang đặt trên vai tôi trượt xuống e lệ , chị nhắm mắt lại . xiết đùi nhè nhẹ tôi hỏi:
- Chị hết lạnh chưa ..em ôm chị nhé .

Chị không nói .chỉ thấy cặp đùi thon thả nóng ấm của chị như đang xiết lại ép sâu vào lòng như đang muốn khám phá cảm nhận cái căng , cái cứng , cái nóng bỏng hừng hực đang đội lên như muốn phá tan cái quần che chắn trước bụng.
Tôi lao ra tìm kiếm người bạn nằm sâu dưới háng chị vuốt ngang bàn tay phía său lưng bàn tay tôi lướt lên bờ vai kéo nhẹ ép vào chạm nhẹ nóng ấm môi chị quyét ngang gắn chặt , mải miết quấn quýt lùa sâu cái nuốt môi đến nghẹt thở hển hảo chị bảo ai dạy mà tình hôn ngọt thế .

Im lặng tôi hơi chờm lên ngâm chặt môi chị. bàn tay lướt xuống luồn nhẹ trong áo vuốt lên vùng hông như thắt lại của chị thật mềm lướt xuống đôi mông cả bàn tay luồn nhanh qua cái thun bé nhỏ mong manh cản lối cả vùng mông mát lạnh đang ấm dần dưới những cái vuốt ve nham nhám nổi lên như gai ốc .
Ép ngang đẩy nhẹ chị ngả người ngửa lên bàn tay rút lại vòng lên trườn dần lên phần bụng dưới . đầy đặn nóng ấm chắch nịch , mơn man bàn tay úp lên cái gò ướt sũng nham nhám lớp cỏ chống trọi cơn bão đến gần .

Chị rùng mình co rúm ép mạnh bàn tay tôi lại khi ngón tay lướt xuống cái khe bí ẩn , hổn hển kêu lên:
- Tình ơi ...Tình ơi đừng đừng chị chết mất .....chị có tội chết "

Nhưng cái câu nói chị đang cất lên hình như không hòa nhập với cảm giác chị đang thỏa nguyện nó như xiết chặt, hẩy lên nửa dưới thân người cuống quýt đón nhận ngón tay tôi đang miết dọc cái khe vờn nhẹ đầu ngón tay lên cái mẩu thịt nằm trên cái khe ướt sũng nước đang đổ ra chèm nhẹp như cháo loãng.

Không thể chịu được lâu hơn nữa ,tôi bật đậy giật mạnh cái quần đang mặc xuống đẩy mạnh cái áo chị lên khuôn ngực trắng hồng thây lẩy bật ra đung đưa mời gọi .
Chồm lên cuống quýt kéo quần chị xuống . ánh mắt chị ngây dại ngắm nhìn con cu to dài của tôi bật ra đung đưa chĩa thẳng gật gật thay lời chào người bạn mới .
Mắt chị nhắm hờ miệng há ra vươn cao khuôn ngực khi tôi chờm lên ép con cu xuống mu lồn chị ....

---------


............."Bộp " cái đập tay nhẹ của bà xã,
Ngoảnh lại một người , trẻ trung ăn mặc lịch sự đứng trước mặt từ lúc nào, cái Duyên cười nhỏn nhẻn:
- Anh ...anh đây là luật sư Nguyễn .

Bước tới tôi đưa tay ra , cái bắt tay chặt nồng ấm . thì ra nãy giờ tôi thả hồn vào dĩ vãng thì anh ta đã tới , cái Duyên kéo anh ta lùi ra đầu đường để mặc tôi bâng khuâng nhớ lại ........
- Thưa ông" - tiếng anh ta cất lên -" Hẳn ông muốn vào thăm lại căn nhà . thưa bà tôi đã trao đổi lại người chủ mới nếu ông muốn vào thăm lại sẽ không có vấn đề gì cản ngại ".

Tôi im lặng cái im lặng cố hữu chưa muốn nói điều gì và chỉ thấy phiền khi anh ta xuất hiện đã làm xóa đi cái hồi ức của tôi. tiếng anh ta cất lên:
- Thưa bà mọi việc bà giao theo yêu cầu tôi đã đáp ứng đủ . công ty đã cử nhiều bộ phận thực hiện . đến giờ phút này bằng những kết quả phân tích khoa học chắc chắc chắn rằng lần này ít nhất bà sẽ phải đến bốn địa chỉ như bà mong đợi

Tôi nghe câu được câu chăng .. thì ra ( cái Duyên ) đã làm tất cả .....tự nhiên tôi có cảm giác phải rời xa nhanh nơi này và phải chạy về nhà ngay lập tức

Chiếc xe đang lướt trên con đường quen thuộc , nét hoang sơ đá sỏi ngày xưa nay đã thay bằng con đường nhựa thẳng tắp. dòng sông hiện ra rồi . khúc quanh con đường ngày ấy.
Lô nhô bóng người hiện ra nơi những bến sông. xe lướt qua bỏ lại sau lưng làn khói trắng. Cái Duyên nắm tay tôi nhè nhẹ như thể nàng đang hiểu cảm xúc trong tôi đang trào lên mạnh mẽ .
Đến rồi . . .đoạn sông thẳng tắp đây rồi , làng mình đây rồi . mắt tôi nhòa đi ,
Cái Duyên bảo anh tài xế dừng xe lại .

Đoạn sông trong thực trong mơ hiện ra , cái nhìn xuyên qua quá khứ , cái nhìn chìm vào kỷ niệm . thì ra hơn ba mươi năm qua biết bao hình ảnh lướt qua trong đầu để rồi hôm nay cái nhìn khúc nguạt của dòng sông đã trào lên cảm xúc thiêng liêng đáng nhớ nhất

Tôi lững thững bước đi , bàn chân trần không dép lội trên đám cỏ đầu làng , ánh mắt thả thả theo cánh đồng ngập tràn màu xanh hy vọng ....
Nhìn ngang , nắng vàng đang quét lên bờ bãi rặng tre bên sông một mằu vàng nhạt .đung đưa trong gió ngọn gió ngọn tre như chiếc chổi tre đang quyét lên trời

Cánh cổng sắt rít lên . ném cái túi sách tôi lao vào sân . góc sân năm xưa chị Tuyết đang cúi đầu mải miết bên đống rau lợn .
Tôi bước nhẹ tới gần . chị ngước lên buông tay dao , miệng mấp máy đứng lên . rồi chị gục xuống. Cái Duyên lao nhanh tới đỡ chị dậy .
Chị run bần bật không nói lên lời , nước mắt chãy ra thành giọt ..cái Duyên ôm chặt dìu chị xuống bậc thềm ....tiếng chị cất lên ai oán:
-Tình ơi ....sao giờ em mới về .."

Đốt nén nhang thơm tôi run run cắm lên bàn thờ . vuốt qua tấm ảnh cha mẹ . vệt sáng ánh lên trên khung ảnh loang lổ sáng tối lớp bụi phủ mờ , nhìn nghieng ánh mắt mẹ tôi hình như đang mỉm cười mãn nguyện ........

Tôi lao qua vườn chuối , cái vườn quen thuộc trong ký ức năm xưa hiện ra . căn nhà cô nga vẫn trên nền đất cũ , lớp vôi loang lổ , ngập cỏ góc sân , xác sơ vườn chuối , cánh cửa rít lên .
Tối thẫm mờ mờ trên trang thờ một khung ảnh . bất giác trong tôi một ý nghĩ lóe lên không ...không tôi sẽ không bao giờ rời xa nơi này nũa

Nén nhang trên bàn thờ cô Nga phập phù cháy , ba ngọn trụm lại, mùi nhang trầm thơm lừng phảng phất khắp nhà . Tôi từ từ khụy chân xuống hai vai rung lên nhè nhẹ , nước mắt ứa ra:
- Cô ..cô ơi . Tình đã về rồi , hãy tha lỗi cho cháu ,...cho con .kẻ hèn nhát trốn chạy quá khứ , không dám về đối mặt với cuộc đời này để hôm nay Tình trở về thì cô và mọi người không còn nữa ...giá mà Tình dũng cảm hơn đi cùng cái Duyên trở về năm ấy thì lúc cô ra đi đã không phải cầm cái áo mà cảm nhận mùi mồ hôi một lần và ra đi mãi mãi ......

Im lặng bao trùm tôi chìm vào quên lãng , đôi mắt ngước nhìn vào khoảng tối sáng của căn nhà lớp bụi thời gian , đan xen cùng từng đốm trắng giăng giăng của mạng nhện vẫn không xóa nhòa từng kỷ niệm đầu đời .
Để rồi từ thằng con trai thơ ngây của làng quê . Tình của cô đã trở thành người đàn ông rắn giỏi . cuốn trôi bao tâm hồn người khác phái .

Bằng trái tim cháy bỏng nhiệt thành, cái không gian trầm mặc , cái ưu tư vẫn không xóa đi cái mùi là lạ , cưng cứng dưới hai đầu gối quỳ xuống nãy giờ .
Nhìn xuống thì ra lớp phân dê đã thải ra lúc nào thì ra , căn nhà hoang tạnh , ai đó đã để bầy dê lấy căn nhà làm nơi trú ngụ .
- Cô ơi Tình có tội lớn rồi . bỏ cô ở đây một mình ...
Cái vịn vai nhè nhẹ ,, tiếng cái Duyên phảng phất :
- Đứng lên đi anh .

Tôi từ từ đứng dậy, cúi đầu cái Duyên vái lậy:
- Mẹ ơi, Tình đã trở về rồi . chúng con đã trở về rồi ..mẹ hãy tha lỗi cho chúng con, hãy tha lỗi cho anh Tình nhé.....

Tôi ngước mắt nhìn lên bất ngờ ba nén nhang bùng cháy . cái ánh lửa chập chờn soi rõ nét mặt cô trong tấm ảnh sáng tối lập lòe , cái khoảng sáng cuối cùng soi rõ nụ cười hàm răng hạt mướp trắng đều như cô đang nở nụ cười mãn nguyện ......

Tôi dắt tay cái Duyên đi khắp căn nhà , lạo xạo dưới chân lớp gạch vỡ . kẽo kẹt cánh cửa buồng mở ra nhìn vào cái góc tối năm nào bóng cô như đang dội từng gáo nước trên cái giường chạy lụt.
Bất giác tôi nắm tay cái Duyên thật chặt . nhìn sâu vào đôi mắt vẫn đẹp như xưa của nàng tiếng tôi như nghẹn lại
- ..Duyên ơi . anh biết tội của anh rồi

Không nói ...nàng nhìn tôi im lặng , bất ngờ nàng ôm tôi thật chặt , xiết chặt , nàng hôn tôi mãnh liệt , vòng tay , tôi quàng ra său lưng kéo nàng như có ai mách bảo như một dòng sông sắp đến thác ghềnh cuộn lên tung bọt xoáy sâu , chìm mạnh , đi vào trong nhău bạo liệt , rên khẽ , gào lên:
...Anh ơi ......em chết mất

Bẽn lẽn , nàng vuốt lớp mồ hôi trên mặt , bước ra khỏi cái góc buồng ,bật cười nàng gỡ cái mạng nhện trên mái tóc , tôi bảo:
- Mình không đi khỏi nơi này nữa em nhé .

Nhìn tôi nàng cười mãn nguyện dí ngón tay lên mũi tôi nàng bảo:
- Nhớ đấy nhé , thỏa nguyện rồi phải không , hôm nào rảnh phải kể tiếp cho em nghe nữa đấy , dấu em điều gì thì liệu hồn ....

Tôi bâng khuâng cùng cái Duyên bước qua vườn chuối . bóng tối mờ mờ , mấp mô bập bõm bước chân . Đến cái góc sân nhìn sang căn nhà như có bom nổ , chen cứng bậc thềm .cái xóm thân yêu bùng lên như vỡ chợ ,
Cái tin anh Tình trở về său bao nhiêu năm làm gợi lên bao tò mò trong tâm trí để rồi ai cũng muốn nhìn thấy một con người bằng xương bằng thịt , một cái vuốt vai tràn đầy tình cảm quê nhà.

Tiếng bác Khánh gào lên ngoài cánh cổng:
- .......Đâu rồi , nó đâu rồi hả thằng chết toi kia " .

Nhìn bác già nua tóc bạc trắng ngồi trên lưng đứa cháu cõng vừa đi vừa nói bước vào góc sân bỗng dưng nước mắt tôi chảy ra .
Thì ra tôi còn may mắn nhìn thấy một người chưa ra đi cùng cha mẹ ......


Tiếng ồn ào chào hỏi cuối cùng tan đi trong đêm vắng . cái gường năm xưa đã hiện ra , bao năm qua cái góc nhà ngang , cái gường gỗ mít vẫn còn chỗ cũ .
Tôi bước ra sân hít thở cái không khí làng quê quen thuôc , văng vẳng bên kia như đang vọng về nhịp chày giã gạo , loáng thoáng như vẫn còn đâu đây tiếng anh phó cối . lặng lẽ thinh không đâu đây trong đêm vắng như tiếng ai vọng về . lanh lảnh cười cười tiếng chị hồng hình như đang gọi.

.......Thập thò ngoái đầu nhìn qua khe cửa bóng cái Duyên trên gường im lặng. trên giường . mảnh trăng đầu tháng đang từ từ vượt lên .
Hình như cũng vào giờ này năm ấy tiếng chị Hồng khẽ khàng gọi cổng…..

---------------

...Sau cái buổi cùng mọi người khảo mít mồng năm , lời hẹn của chị Hồng hè lên chơi bị tôi quên bẵng mất , cái tuổi vô tư hồn nhiên con trẻ nghĩ lời chị như sự nói đùa .
Trời đêm làng quê thật tối , mấy bữa nay trong người là lạ hình như cái cảm giác đầy đầy tưng tức ở đâu đó trong người khiến hai đùi như cứng lại cứ vẩn vơ nghĩ tới điều gì nhưng lại sờ sợ chẳng dám nói ra , cứ nghĩ nếu ai đó biết truyện thì chỉ có mà chết khiến tôi co lại .
Nhưng cái tuổi dậy thì nó có dừng lại đâu . nó như con sông mùa lụt cứ phừng phừng dòng nước đổ ra từ ngọn nguồn nào ấy , tuôn chảy trong huyết quản . bâng khuâng nghĩ tới điều gì , thà chưa biết nó thế nào , đằng này ......khổ thật

Nằm xuống giường rồi trằn trọc , lăn ra lăn vào mà không ngủ được mở cửa tôi đi ra bờ giếng .
" Ào ....." gằu nước về đêm mát lạnh , tê tái cảm giác như thấm vào da thịt , teo nhỏ , sun lại cái nơi đang nóng phừng phừng . vuốt nhẹ vài hột nước lan man trên cổ . tĩnh lặng về đêm ,
Tiếng ai như đang gọi cổng ," ồ hay chẳng lẽ mẹ về mẹ đi lên phố cùng cha ngay kia mới về , sao lại về giờ này nhỉ "
Vuốt nhanh làn nước mặc vội cái quần tôi đi ra cổng

Bóng đêm dày đặc không rõ mặt người
- Ai đó" .Tôi hỏi.

Tiếng chị cất lên: - Ôi Tình đó hả ,
Tôi reo lên:- Chị Hồng , sao lại về giờ này

Chị bảo:- Xe khách bị hỏng dọc đường tưởng không về được .
Tôi hỏi: - Chị về có chuyện gì thế

Chị bảo :” Sao hẹn lên thăm chị mà không thấy lên , chị về thăm mẹ , thăm .......không được à
- Mẹ lên thành phố cùng cha , à mà anh Lợi đâu không về hả chị"
- Anh Lợi phải xuống khu thực nghiệm cuối tháng mới về .

Tiếng chị nhỏ nhẹ thì thào trong đêm vắng:
-chị tuyết đã đi ngủ sớm? - chị Hồng băn khoăn

Tôi hỏi:- Chị ăn uống ghì chưa
Chị bảo:- Xe hỏng đã ăn dọc đường , giờ chỉ muốn tắm cái.

Đêm thật yên tĩnh , cầm cây đèn pin chị đóng cửa nhà tắm lại . thật hồi hộp tiếng nước từ nhà tắm vọng ra ào .....như vờn trên da thịt hồi hộp tôi dựa lưng vào bậc thềm . bâng khuâng nghĩ ngợi không biết đêm nay chị ngủ gường nào nhỉ.

Bước ra đèn tắt , bóng chị mờ mờ cầm nhệ tay chị xuay chân tôi dắt chị vào nhà .
- Chết, ai biết thì chết .
- Không chẳng ai biết chị về đâu , chị cứ ngủ đây sáng mai chị Tuyết đi làm khoảng tám chín giờ chị ra là được.
Chị Hồng im lặng gật đầu cười cười chị bảo:
- Người đâu khôn thế ...

Đóng nhẹ cánh cửa ngọn đèn dầu được thắp lên. Tôi xuýt kêu lên sao hôm nay chị đẹp thế nhìn chị thật đằm thắm bó gọn trong cái váy lụa hồng , ánh lên làn da thật trắng.
Tôi ngây người như đang trong mơ , cái cảm giác tưng tức đầy đầy căng cứng nơi bụng dưới khiến tôi mất ngủ lại như đang có cơ hội từ từ trỗi dậy ,
Cái khứu giác của thằng đàn ông đang trưởng thành , ngất ngây trước hương thơm quyến rũ của thân thể nuột nà trắng phău của chị đang tỏa ra , làm trỗi dậy bao ham muỗn nãy giờ.
Như sợi dây cung bật ra mũi tên lao thẳng về phía trước khiến cái con cu vốn dĩ đã to dài của tôi bất ngờ đội ngược .
Chị ngoảnh lại hình như chị nhìn thấy tủm tỉm chị cười ..e lệ chị ngồi xuống cạnh gường , với tay mái tóc chị buông lòa xòa xuống mặt , chải nhẹ vuốt xuôi mái tóc trôi theo tấm lưng thon thả . nhẹ chân , tôi leo lên cạnh gường , ngoảnh lại chị bảo:
- Cài chốt cửa chưa .

Không nói bàn tay tôi vuốt nhẹ lên bắp chân trần của chị . mát lạnh như làn nước giếng , nổi gai . chị từ từ co chân lại .
Bàn tay tôi như có lửa ,hơi thở như người đấu vật ,hển hảo thúc dục bàn tay không chịu rời ra , len lỏi luồn sâu vào phía trong cái đầm ,Mơn man như làn nước rụt rè như sợ chị co chân khép hai đùi lại .

Lặng yên tay lược đang chải trên đầu bất chợt dừng nhịp . như chờ đợi như cảm nhận bàn tay tôi đã chạm nhẹ lớp da trên đùi non và cái ngón trỏ như đang xòe ra bao chiếm cái vùng tam giác đang căng lên lồi ra theo thế ngồi của chị .
Bất đông đợi chờ ngón tay tôi đang khều nhè nhẹ trên cái rãnh khe bí ẩn .... nhịp thở chị bửng lên khi tôi vươn vai tỉ cằm vào cổ chị . tiếng tôi cất lên thì thầm:
- Chị ơi Tình nhớ chị lắm ....

Ngoảnh lại cặp môi chị hé mở chạm nhẹ lên mũi tôi . vươn tay tôi giật mạnh tấm ri đô khoảng sáng trong gường mờ lại vịn nhẹ bờ vai chị ngả người theo cánh tay tôi níu xuống ...
Bàn tay trái đang luồn sâu trong cái đầm bất ngờ tuột lên úp vội lên cái gò mu vươn cao lạo sạo đám cỏ khi bàn tay tôi lướt tới .ép mạnh thân mình cái vật cứng như khúc gỗ trong háng tôi nãy giờ đang đôi lên tì ngang dụi mạnh vào bên hông chị ,

Hối hả đói khát đợi chờ hai đôi môi của tôi và chị bất ngờ nuốt mạnh. ngực chị cong lên , cái lưng ong của chị rời khỏi mặt gường nó như muốn ép sát hơn vào bụng tôi , hẩy mạnh , giật nhẹ như gà cắt tiết để cho cái mu lồn nóng bỏng của chị cứ cò cọ vào cái đầu buồi đang căng cứng giật lên bất tận ,
Không kịp nói gì tôi cúi người. luồn tay đẩy mạnh cái quần con cu căng cứng bật ra ngạo nghễ . đẩy mạnh cái váy của chị lên cái khoảng bụng trắng phău lộ ra dưới ánh đèn mờ ảo , đôi vú không tấm vải che đậy ngạo nghễ mời chào .
Hương thơm da thịt chị cứ trào ra khi cái đầu lưỡi cứ cuốn lên vặn suan cuống quýt nuốt lấy lưỡi tôi ừng ực , hừng hực người chị thật nóng bỏng ,
Vuốt cái quần lót chị phía său mông tôi luồn tay xuống cái đáy quần ướt đẫm . nghiêng người chờm lên bụng chị ngửa ra . cái đáy quần ướt đẫm từ từ trôi nhẹ , tuột dần vuốt suôi theo hai đùi gối .
Bàn tay tôi hối hả tuột lên ...thảng thốt cái khe lồn chị giật lên nhè nhẹ , xoa tay trây trớt đám nước đang đọng lại nhỏ giọt lặng trôi xuống khe đít chị . bết bát đám lông không hình thù cố định vì nó đã ướt đẫm rồi nó dựng lên ép xuống khi bàn tay tôi lướt qua , đảo lại co cưng , mở ra .

Hai đùi chị như cây chuối đung đưa trong cơn bão , trắng phău , mềm mại rỉ nước đợi chờ cơn bão tình đang đến .... xoay nhẹ thân mình , áp sát tôi rướn người lên . hai đùi cứng căng đè mạnh lên hai đùi chị . háng chị xòe ra ,
Con cu nóng bỏng từ từ trôi xuống , chạm nhẹ trôi theo cái khe ướt sũng , đến rồi cái lỗ chờ đợi , chị bỗng vươn tay bấu chặt vào hông tôi , ưỡn cao khuôn ngực cong mình .... .....chờ đợi .
Cái khoảnh khắc chờ đợi như khoảng lặng bất ngờ trước cơn bão , như báo hiệu điều gì , khi mà nòng pháo đã vươn cao sẵn sàng nhả đạn ,
Người tôi gồng cứng lấp lé cái đầu con cu để trước miệng hang , cái đầu khấc đã được hai mép lồn to đầy của chị ôm trọn nhưng cái cảm giác thèm muốn đang dành cho sự cảm nhận ,
Như chàng chư tăng đang nhấm nháp mùi vị của quả nhân sâm , để cho cái hương vị cứ trào ra nơi miệng lưỡi , vài giọt nước trong đã ri rỉ ra cái lỗ ở đầu buồi như đang hòa quyện với dòng nước từ trong hang cùng sâu kín của lồn chị chảy ra trộn lẫn và từ từ trôi xuống ,
Ánh mắt chị long lanh , miệng tủm tỉm cười e lệ chờ đợi , cái đầu buồi cứ dụi nhè nhẹ vào cánh cửa lồn , cúi xuống tôi nhẹ nhàng hôn lên vành tai chị , thì thầm trong gió xào xạc buông qua cửa sổ , tiếng tôi nhẹ cất lên:
- Chị .. em địt chị nhé ?

Chị Hồng nheo mắt mỉm cười , bàn tay chị bất ngờ xiết hông tôi lại .. cương cứng , phồng to cái khấc , cả tháng nay bứt dứt bất ngờ cà mạnh cào cánh cửa lồn , nhoi nhói , cảm giác rùng rùng như luồng điện chạy mạnh từ hai háng xuống gót chân ,
Cơn giật bất ngờ ép mạnh xuống đùi , lao lên đẩy mạnh con cu vào cái lỗ lồn chật hẹp , chị há miệng ra , hình như chị cũng bất ngờ vì cái cảm giác đó.
Nó to quá , nó cứng quá nó đang phồng lên hơn nữa , lao sâu vào cái đáy lồn .

Chị ngửa ngực lên khuôn ngực trắng hồng nóng hổi áp chặt vào ngực tôi , miệng hé mở chạm nhẹ vào môi tôi đang cúi xuống ngậm chặt chị nuốt môi tôi thật mạnh ,
Hình như cái khát khao của chị cũng bừng lên nó như muốn được cùng tôi thỏa nguyện , để rồi chặng đường từ trên ấy trở về chẳng còn là điều trở ngại ,

Và giờ đây cái tấm thân đẹp đẽ ấy , đang trần truồng dạng ra đón nhận cảm giác vừa khoan thai , vừa hối hả như mái chèo từ con cu tôi đung đưa rút lên thả xuống cái miệng lồn. nhịp buồi chậm lại , thong thả đẩy đưa ,
Hình như cái dồn dập như vũ bão hồi nãy chưa làm chị thỏa nguyện , lồn chị co thắt đón nhận từng cái chầm chậm đẩy sâu . cái cơ thịt trong ấy gồng lên ép chặt không cho cái đầu cu dụi vào.

Nhưng nó to quá , nó cứng quá hình như nó làm lồn chị bất lực để rồi cái đầu ấy vừa chạm đến đấy lồn thì hông chị nhích lên ép chặt cái miệng lồn vào đám lông đã ướt sũng từ buồi tôi như đám cỏ chỉ day qua dụi lại.
Cái cơ thịt trong ống lồn bóp lại , nó không muốn cho khúc thịt đang căng cứng chui ra , xiết lấy bóp mạnh làm cho cơn sướng tôi đang kìm nén , bất ngờ chạy lên tận óc , khoảng lặng như luồng điện chạy khắp sống lưng , bóp cò loạt đạn thập ngay đầu nòng lao tới , ào lên hối hả từng nghịp tuôn ra ngập tràn trong lồn chị .
Toàn thân chị Hồng co thắt, ép chặt hai đùi giật lên đón nhận, từng nhịp ào ào rồi tắt lịm , rã rời bắp tay tôi hạ ngực xuống , cặp vú chị đang nhồi lên nhịp thở cuối cùng hai tay chị nhũn ra trôi từ vai tôi xuống ,như cọng rău luộc bất ngờ thả nhẹ nhàng trên mặt chiếu xoa xoa , cào cào lột sột

Hạ mình người tôi đè mạnh lên người chị , trĩu nặng vùng hông cả chị và tôi chìm vào bay bổng , thoáng trong mơ màng hình như cái ống lồn chị vẫn đang bóp bóp , để cho cái đầu buồi đôi lúc lại dội lên đẩy mạnh vài cái theo nhịp nhíu từ mông tôi truyền xuống .
Bàn tay chị đang thả dưới gường vòng lên mơn man theo bờ vai , chị như hiểu được bao nhiêu sức lực của người bạn tình đã hiến dâng cho chị ,
Để rồi chị những cái vuốt ve mơn chớn ấy đang thay cho lời cảm ơn , vơ ngang . chị cầm cái quạt bằng mo cău phẩy mạnh hối hả luống gió đùa qua ngực chị. mỉm cười chị bảo:
- Tình sao hôm nay mạnh thế

Cúi mình tôi bảo :" Ai bảo chị đẹp , chị xinh .

Dí nhẹ ngón tay vuốt qua sống mũi chị bảo:
- Đã biết nịnh rồi à .
-Không , không nịnh . thật mà .

Đong đưa tôi xoay người nằm xuống . chị bảo:
- Vậy thì yêu nữa đi , chỉ đêm nay thôi ,ngày mai không có nữa đâu "

Rúc nhẹ đầu vào nách chị , ngước lên ," Chị lấy chồng à " .
Xoay nghiêng tay quạt chị hối hả quạt qua mình tôi , cánh tay chị tôi làm gối , cảm giác như được trở về thơ bé dịu êm , chập chờn cái đấu vú trắng hồng thây lẩy đong đưa ngay miệng . quyét ngang môi tôi chạm nhẹ , ưỡn sâu cả bầu vú trắng hống của chị tràn vào trong miệng ,
Như đứa trẻ đang khát sữa đợi mẹ cả buổi ra đồng tôi bất ngờ nuốt mạnh ,
" ái da . ..cái âm thanh từ miệng chị buông ra , ưỡn nhẹ dúi ngang , dựt ra miệng tôi áp vào nuốt lấy , cái đầu vú mềm mềm bỗng cứng hẳn lên chị che cái quạt không cho tôi mút nữa ,
Nhưng không kịp rồi bàn tay tôi đã vòng qua ôm chặt lung chị lại . hơi thở chị lại bồng lên cái khuôn ngực trắng hồng của chị lại trào lên mạnh mẽ.
Hình như chị đang xúc động , cái hình ảnh đáng yêu con trẻ hiện về nó đang ngậm chặt đầu vú chị để rồi giọt nước mắt chị lăn ra , tôi ngước lên hỏi chị:
- Em làm chị đău hả

Quệt ngang giọt nước mắt chị khẽ khàng bảo:
- Chị đang sướng đấy , nhưng ngày mai chẳng có nữa rồi , chị đi lấy chồng Tình nhé .
-Nhưng mà ai thế ?

Bùi ngùi chị kể :
-Số chị ấy mà . người chị yêu thương thì không lấy được . anh ấy ở xa lắm mà chị chẳng biết kể gì nhiều đâu . chỉ biết mấy đêm nay nhớ em đến cồn cào , chị không ngủ được chị mong gặp em một lần cho thỏa nguyện , mai rồi không găp lại nữa thì chôn chặt trong lòng em nhé .

Nghe lời chị nói tôi muốn nghẹn ngào , vòng tay ôm chị thật chặt , trong lòng những mong chị luôn hạnh phúc nhưng không sao nói được . chị bảo:
- Thôi mà vui lên Tình chị yêu em lắm , chị làm vợ em đêm nay là đủ , có yêu chị không

Không nói tôi cúi đầu gật nhẹ ... bàn tay chị vuốt dọc mông tôi bờ mông dậy thì mười bảy , rắn chắc nhồn nhột nổi gai , tôi ưỡn người về phía trước .
Bất ngờ chị xiết mông tôi lại , cái đầu cu chạm nhẹ vào đám nước bết bát trong cái khe lồn , nó như luống điện đánh thức thèm khát trong tôi ,
Và cùng với nhịp chị đang kéo mông tôi lại bất ngờ buồi tôi chui vào khe lồn ướt đẫm . chị kéo tôi lên .con cu nhẹ nhàng chui vào lồn chị ...

Cái đêm chia tay đầy tình dục đó , chị như kẻ khát được uống mạch nước nguồn . để rồi lúc ra đi chị bảo:

- Biết đâu anh Tình được làm cha đấy nhé ......."



Những ngày tháng nhớ nhung dồn nén với bao cảm xúc lạ lẫm nơi làng quê , său bao năm xa cách cũng dần qua đi .

Căn nhà trở lại dần với sự yên tĩnh vốn dĩ nơi làng quê thanh bình yên ả như ngàn xưa đã có . buổi chiều cái Duyên ồn ào cười nói đi cùng chị Tuyết quẩy đôi quang gánh tung tăng từ bến sông trở về , bộ quần áo ướt sũng , dính bết vào người làm hằn lên từng múi thịt lồ lộ ,
Luớt qua góc sân chui vào nhà tắm , thay đồ , nàng đứng ngiêng đầu trải tóc , mát dịu , thơm lừng nàng nhè nhẹ ngồi xuống nửa bên kia cái chõng tre . thả tóc đung đưa nhịp lược . thấm đẫm mảng lưng đuôi tóc lướt qua đảo lại

Tôi hỏi :" Em có gì vui thế ",
Nàng bảo :" Bến sông vẫn như ngày nào dòng nước vẫn trong xanh ngọt lịm ngâm mình cái mát lạnh thấm vào da thịt " .
tôi cười :" Chác8 em vui lắm ",
Nheo mắt nàng bảo :" Còn phải hỏi , à mà hình như em lên ký anh ạ không hiểu sao về quê ăn cái gì cũng thấy ngon thế . ..hay là mình cất nhà ở lại ..."

Những bàn tính của nàng hình như chỉ là thủ tục . anh chàng luật sư chạy đi chạy lại mấy lần , vật tư ,thợ thuyền cứ như từ dưới đất chui lên vậy , ầm ầm đổ về . thì ra nàng đã chuẩn bị tất cả , bản vẽ căn nhà . hình dáng dựng lên ,ngay góc đất lối đi xuyên qua vườn chuối .

Am ào không gian nơi vườn vắng tiếng thợ thuyền réo gọi cả ngày , lặng thầm tôi lững thững bỏ đi . xuống cuối góc vườn , nhìn những luống mình tinh được chị tuyết cùng mấy người tỉ mẩn lên liếp vun trồng mấy tuần nay đã nhú mầm , xòe lá , vươn cao

Tôi bâng khuâng nhớ lại cảm giác đầu đời ...lạo xạo bước chân cái Duyên bước qua từng luống nhỏ . ngiêng đầu , nàng mỉm cười e lệ , hàm răng trắng đều , ngước lên nhìn tôi nàng bảo :
" Anh biết không . khi cãi nhău với con mụ hàng xóm ở bên kia em đã bảo làng mình , quê mình có tình yêu đẹp nhất , bao đêm em đã mơ cái ngày đứng gữa luống hoa mình tinh trổ hoa đỏ rực mỉm cười ngắt cánh hoa , ngửa cổ hút giọt mật nơi đáy cuỗng , hôm nay ngày ấy sắp thành sự thật . chỉ mấy tháng nữa thôi những luống hoa này sẽ là kỷ niệm đẹp nhất trong đời anh ạ "

Nhìn nàng cười bất giác trong tôi bật lên bao điều mới mẻ , thì ra những điều dung dị nhất , đơn giàn nhất của tuổi thơ chỉ khi sắp viên mãn cuối đời người ta mới thèm khát nhớ nhung , ước ao , tưởng tượng và bật vỡ òa ra khi kỷ niệm tràn về .

Nàng bảo :" Căn nhà xưa của mẹ em yêu cầu phục dựng nguyên trạng như ban đầu , tất cả không có gì thay đổi ..như những gì mà anh đã viết ..."

Buổi sáng trước khi nàng đi cùng anh luật sư , chỉ trỏ dặn dò toán thợ , nàng bảo :
-" Anh ở nhà nhé . cố gắng bảo thợ giữ lại những gì giữ được vì sáng nay thợ rỡ căn nhà ",
Gật đầu tôi bước vào căn nhà lần cuối , ánh mắt luớt ngang . cánh cửa buồng ngày xưa không còn nữa , bóng ai hình như đang đứng gữa nhà trầm mặc lặng yên . từ từ tôi ngồi xuống . thả hồn về cõi xưa .....

*****

-" Tình ơi "- Tiếng mẹ tôi réo lên nơi đầu hồi

Mở mắt uể oải tôi tỉnh dậy , đêm trôi qua thật thật mău , tiếng chổi cô Nga quyét sân loẹt xoẹt trước nhà . lào sào tiếng mẹ tôi cùng cô Nga chao qua sớt lại , giá gạo , hôm qua mấy đồng một đấu ,
mẹ bảo :" Tính kêu nó về xem có muốn đi phiên chợ cuối năm không ",
Oi dào tiếng cô Nga cất lên:
- Anh chị chắc dậy gì nổi , trông nồi bánh đêm qua mà ".
-"à tôi quên mất . thôi để nó ngủ đi đang sức ăn sức ngủ thức khuya sao chịu nổi thôi tôi về cô ạ"

Dứng său cánh cửa nhìn ra . cái eo thon thả của cô Nga hằn lên său làn áo mỏng . mẹ về cô quay lại thấy tôi mỉm cười . quyệt ngang đuôi mắt , ngáp dài tôi che miệng lại , cúi sát gần tôi cô bảo :
-" Tình cũng dậy được rồi à .
Tôi bảo:-" Cô và mẹ khua sớm thế sao chắu ngủ được "

Bước đi ,chợt cô quay lại mỉm cười cô bảo:
- A mà hôm qua hai anh em trông bánh thế nào mà gấn sáng cái Duyên ngủ mê cứ ôm chặt lấy cô thế ".
“Chết rồi ......”
Cúi đầu tôi bước qua cô . đôi chân lập bập băng qua vườn chuối . tới góc sân nồi bánh chưng của cô Nga vẫn đang rực lửa ùng ục , bập bùng ánh lửa bám quanh đáy nồi ngồi xuống hơ tay , rực lên cảm giác .....

Tiếng cái duyên như vẫn lanh lảnh đâu đây:- Mẹ… . mẹ cứ ngủ đi con và anh Tình trông bánh .
Tiếng cô Nga cất lên:
- Nhớ đấy , khi nước bánh sôi đều thì bớt lửa tình nhé cho bánh sôi đều kẻo hấy " .

Cái Duyên ríu rít hình như nó rất vui , cái không gian và bầu trời đêm cuối năm làm cho cô gái đang dậy thì ngôi bên bếp lửa đôi má mười sắu trăng tròn cứ đỏ hây hây ánh lên bao hy vọng trong lòng chàng trai mười tám.
Tôi cứ rụt rè ngồi xa một góc . nó bắt tôi kể chuyện học hành bạn bè trên phố, nụ cười bâng khuâng , nó cũng ước ao ngày nào đó được ra thành phố học , chợt buồn nó bảo :
-" Nhưng Duyên có học giỏi được như anh đâu " ,

Mải nói chuyện lâu tôi sờ lên mái tóc ,sương lạnh thấm đẫm da đầu , nhìn bóng cái Duyên đổ ngiêng in vào vách tường vươn cổ ngáp dài tôi cầm tay bảo:
- Duyên đi ngủ đi để một mình anh trông cũng được
Nhè nhẹ dắt tay , lưỡng lư tôi bảo:- Vào giường anh mà ngủ lúc nào anh mỏi ra trông thay anh cũng được


Nắm nhẹ cổ tay , nóng rực hơi ấm từ bếp lửa hồng , đôi má nàng ánh lên đỏ rực như quả cà chua đang chín . Cái thân thể của thiếu nữ dậy thì mười sắu cứ chập chờn nhè nhẹ lướt theo cánh tay tôi
Bước qua cánh cửa tới sát mép giường . bất động . cảm giác như chị hồng đang đung đưa trước mặt ..bất giác bàn tay len lén nắm dần lên cao .
Cái khủy tay con gái dậy thì thật mềm thật ấm . ánh mắt cái Duyên cứ đờ ra ngước lên cúi xuống . bàn tay còn lại vân vê tà áo cả hai lúng túng ngượng ngùng ...đỏ mặt thở ra nặng nhọc ,
Run run nhìn sâu vào đôi mắt cái Duyên như ngây dại đang ngước lên . khuôn ngực đầy đặn no tròn ẩn său lớp áo cái Duyên đang nâng lên hạ xuống . Bàn tay tôi vừa nhè nhẹ đưa ra thì cũng là lúc cả khuôn mặt ấm nóng đỏ bừng của cái Duyên úp vào vội vả........

Cơn gió giữa đông đêm cuối năm thổi ào qua khe cửa . Hơi lạnh như hàng ngàn mũi kim châm vào ra thịt khi rời xa cái bềp lửa hồng , cái lạnh của trời đêm không làm cho cái hơi nóng trong ngực tôi dịu đi , nó càng tăng lên khi khuôn ngực ấm nóng cứng như củ su hào non của cái Duyên càng lúc càng ép chặt .
Nó dội lên tứng đợt theo nhịp thở , cưng cứng , mềm mềm theo nhịp đứng của đôi chân cái Duyên cứ như muốn khụy dần xuống , bàn tay tôi đang để trên bờ vai đôi lúc bất chợt phải tuột nhanh xuống đỡ mông cái Duyên chịu người nó đứng dậy.

Hơi thở của nó phập phù hển hảo , gò má ấm nóng cứ trượt dần ra cánh tay tôi hình như cái bất ngờ , cái mạnh mẽ của cô gái dậy thì đã đẩy cảm xúc của nó dâng cao khi khuôn mặt tôi đang cúi thấp dần sát cái cánh tay nơi ấy có khuôn mặt đôi môi ấm nóng đỏ hồng của nó đang mở ra chờ đợi .

... Thì thầm tiếng tôi nho nhỏ:- Duyên ....Duyên em đừng sợ

Nó mở mắt ra ngước mắt nhìn tôi đôi mắt long lanh thật đẹp . ánh sáng từ cái bếp lửa đun nồi bánh chiếu vào , lấp lóe hiện lên những sợi lông măng phơn phớt chạy theo gò má . tiếng nó vọng ra:
- Nhưng em sợ ....
- Em sợ gì ..
- Chẳng biết nhưng em không thở nổi .

Lúc này tôi mới để ý cả khuôn ngực ấm nóng đang phập phồng, bất giác bàn tay đang đỡ dưới mông như có ma đưa lối từ từ kéo nhẹ qua bờ mông , len vào vạt áo luồn sâu vào cái khoảng lưng trắng hồng mềm mại , thắt nhỏ khoảng eo đang nổi lên hàng ngàn hàng vạn cái gai ốc khi bàn tay tôi lướt tới .
Nó rung nhẹ rùng mình , nhũn hết cả hai chân khi ở trên này đôi môi tôi đang chạm nhè nhẹ quyệt ngang thấm ướt đôi môi đỏ hồng đang chín .
Giẫy mình nó tuột khỏi tay tôi . giãn ra tôi nắm bàn tay cái Duyên chịu lại , bất chợt tôi hỏi:
- Em không thích à ...
Cúi đầu cái Duyên bảo:- Không phả . nhưng ....nhưng .tại em không thở nổi .

A thì ra , tôi cười , cái cười của tôi cũng ngây ngô không kém , thì ra .tuổi mười sắu của chúng tôi chỉ có bản năng mách bảo .
Và thật dịu dàng , tôi đẩy nhẹ nó lùi lại cái mép giường , đôi mông nó từ từ ngồi xuống, bàn tay vẫn không rời khỏi cánh tay tôi khuôn mặt cúi xuống chờ đợi .
Vén mùng tôi nhẹ ngồi xuống bên cạnh, cánh tay gác hờ trên bờ vai nó , bàn tay xoa nhẹ theo cánh tay cúi đầu mặt tôi ghé sát miệng mấp máy mãi câu:
- Duyên anh yêu em (nhưng chẳng thành lời)
Ngước mắt nhìn lên cái Duyên hỏi lại:- ...Thật hả ...ừ ...
-Em có vậy không ...có không ..
Cái Duyên vân vê đuôi tóc ....miệng cứ ậm à:- ...Nhưng mà ....có .

Mỉm cười bàn tay tôi kéo bờ vai cái Duyên nhè nhẹ , chịu dần , xoay ngiêng khuôn ngực nổi vồng mềm mại từ từ sát lại . mắt nhắm nghiền , miệng hé mở thân người cứ giật nảy lên khi bàn tay ấm nóng của tôi cứ trườn dần lên hai bầu vú . lịm dần im lặng sột soạt lớp vải cọ vào nhău .
Từ từ cả hai nhích dần vào gữa cái giường . con cu ấm nóng , cúng đờ cứ bật ra áp dần vào cái bụng mềm mại của nó, đôi môi không chịu rời ra , đùi gối tôi nhẹ trượt dần lên khoảng giữa hai đùi đầy đặn ,
Khép nhẹ nổi vồng len cái gò cưng cứng , lách vào . đầu gối tôi trượt sâu , dụi lên thúc nhẹ cái ngã ba mở dần ra . kìm xuống không cho cái ngã ba ấy khép vào được nữa.

Bàn tay tôi lan dần xuống bụng , cái rốn nhỏ nhặn , híp sâu cứ đẩy lên theo cái cơ bụng cái duyên đang gồng theo nhịp thở , hạ dần , cơ bụng cái Duyên său cơn gồng cứng từ từ thóp lại , hình như nó đã nhũn ra rồi , hai chân duỗi ra mềm mại .
Bàn tay tôi như có ma lực ,cái tri giác của lý trí , như tất cả kẻ đàn ông chỉ muốn xâm lấn đến cái nơi mà người đàn bà mong đợi , như kẻ kẻ ăn mày đói khát , trước khi cảm nhận được vị ngon của miếng bánh .
Bàn tay rình rập ngắm nhìn mơn man vờn quanh cái mép quần , để thăm dò cảm nhận . ngón tay trỏ như chàng kỵ sỹ mở đường , băng qua cái hàng rào giới tuyến .
Kéo theo cả bàn tay như một đội quân từ từ luồn nhẹ qua cái thun quần . nâng nhẹ mu tay , bàn tay miết dần trên vùng đất bí ẩn dấu kín nơi bụng dưới . cái duyên lại gồng lên nhịp thở càng hển hảo ,

Tiếng" đừng đừng" nho nhỏ cứ theo nhịp thở càng làm cho ban tay chàng trai không dừng lại được .chỉ đến khi bàn tay phủ trùm lên cái mu l... mềm mại , ấm nóng thì hình như cái duyên bừng tỉnh , co mạnh ép chặt hai đụi dãy dụa , rên lên những tiếng ư a kì lạ.
Vuốt tay lên cái mu cao đầy đận , cái mép thun quần không sao chống đỡ nổi cái luồn sâu bất chợt của bàn tay vuốt lên nhè nhẹ cái khe chặt khít . nhả miệng nhanh ra cái Duyên bất ngờ ngồi bật dậy .

Bàn tay tôi đang vuốt dưới cái khe l...ướt sũng , tuột ra , trượt lên đặt ngang lưng quần gị nhẹ hông nó lại . bất chợt tôi hỏi:
- Em không thích à .
Nó bảo:- Thích nhưng em xí hổ lắm .
Tôi bảo:- Có gì đâu . chỉ hai anh em mình biết thôi , có ai biết đâu mà sợ

Tôi nói vậy nhưng trong lòng thật bất an , chợt nhớ tới nồi bánh , tôi nói nhỏ:
- Em nằm ngủ đi anh ra trông nồi bánh .
Kéo chăn tôi trùm lên người nó .

Nồi bánh lớp củi đã tàn , thổi lên lớp nước trong nồi lại sôi lên ùng ục ....

Toi đi vào nghe tiếng thở cái Duyên vọng ra nhè nhẹ . bâng khuâng , tôi ngồi xuống mép giường . lành lạnh . co chân tôi luồn vào cái chăn ấm áp .....


Thật ấm , thật dịu, cái khoảng hẹp trong tấm chăn bông , ai đó từng thèm khát cái khoảnh khắc giá lạnh đêm trường , cái cảnh cứ chạy ra chạy vào bần thần lo ngĩ , cái ham muốn vừa trỗi dậy lại bị cái âu lo bị phát hiện đè xuống.
Tôi cứ đi vào đi ra . bàn chân bước xa khoảng lửa ấm áp của cái bếp , lại quay ra hơ vào cho ấm ngôi yên bồi hồi ngĩ lại cảm xúc vừa mới tới gần liều mình , tôi đưa chân nhè nhẹ lùa vào cái chăn ấm áp ấy.

Rụt rè chờ đợi , ngắm nhìn khuôn mặt đẹp như thiên thần của cái duyên đang thở nhè nhẹ , khuôn ngực thiếu nữ vồng lên . ẩn bên trong ấy hình hài như củ su hào non tơ nổi phấn , đang lớn nhanh theo tuổi dậy thì , ngọt ngào chờ đợi người chủ thưởng thức ,
Nhưng lý trí của kẻ vô tình , không thắng nổi cái lo sợ luôn , thường trực trong lòng . mẹ mà biết được chuyện này chắc tôi phải bỏ đi ngay trong đêm hai chín tết .
Dựa lưng vào thành giường mắt tôi ngắm nhìn , ánh mắt đuổi theo khoảng bụng , xuôi xuống bờ hông lặn sâu dưới cái quần thun cái mu con gái nổi phồng , ấp e chờ đợi . chút hơi thở trong lồng ngực thật mạnh ra lần cuối ....

Nhẹ nhàng tôi rút chân ra khỏi khoảng chăn ấm áp , bước vội ra sân , bất chợt bên kia tiếng cánh cửa nhà trên kẹt khẽ vang lên . Mẹ tôi quấn trên đầu cái khăn len bước ra.
Nhìn lâu mẹ bảo :" Nồi bánh sôi được mấy tiếng rồi
Tôi bảo:" Được ba tiếng rồi mẹ ạ ,
Nhẩm tính mẹ bảo :" Phải gần bảy giờ sáng mai mới vớt được .."
Lục cục hồi lâu mẹ mang vào vài thanh củi . ngồi xuống mẹ vuốt nhẹ mái đầu tôi , cởi khăn mẹ bảo :
" Con trùm lên kẻo sương đêm làm rụng hết tóc .........."

"Choang ...."
Cái xà beng trên tay anh thợ rơi mạnh xuống đất cắt ngang mọi dòng suy nghĩ , toán thợ rùng rùng bước vào . ngập ngừng anh chủ toán thi công hỏi:" ..Ô ồ nãy giờ chú ngồi trong này à "

Quát tháo um xùm , anh thầu gào lên :
" Tiến , Thành , mày trèo lên rỡ ngói , thằng Tuấn và mấy thằng kia chuyến xuống .....à tao báo trước , vật liệu dỡ ra phải để gọn ghẽ , căn nhà này sửa chữa mang tính bảo tồn , cái gì còn sử dụng được phải giữ lại ,đứa nào làm bể , hư hao tao trừ lương ráng chịu" .

Ồn ào tiếng thợ , tôi lảng ra sân . nhìn cái giếng nước ngày xưa thành giếng , nền sân qua bao thời gian long tróc lớp vôi loang lổ , vài cây dương xỉ bám theo bờ đất vẫn tốt tươi , luăn xuăn cọng lá mới đang nở ra ,
Thì ra hơi ấm con người , dòng nước mát trong từ hôm có tôi cùng cái duyên trở về múc nước giếng lên dội dậm , đã làm sức sống của căn nhà , khu vườn đang từ từ sống lại.

Âm thanh cái máy điện thoại trong túi quần dội lên , con gái gọi về giọng nói nó ào lên trong treo , nó hỏi han làm tôi không thở nổi , nó rất vui báo tin nó vừa check điện thoại thật lâu với mẹ . báo tin nó đã chuyển tiền .
Tôi còn chưa hiểu được vì sao bất chợt nó vui như vậy , bỗng nó hét lên : "Pa pa thật tuyệt vời" ,
Bất ngờ tôi đánh rơi cái điện thoại , nhặt lên tiếng nó alô không ngừng , nó báo tin ngày pa mẹ dọn nhà nó sẽ cùng chồng và các con trở về ,

Choáng váng không hiểu được ( cái Duyên ) còn làm thêm điều gì nữa ....
lững thững tôi đi xuống mảnh vườn ....nhìn xuống mặt ao lung vài con nhện nước đang tung tăng nhảy múa , góc kia con chim bói cá đang đứng rình mồi , kiên nhẫn chờ đợi ...khoảng lặng thanh bình đang dậy trong tôi . quê hương thân yêu đang hiện ra tất cả ...đêm ấy ..

....Cái khoảnh khắc bất chợt vô tình dừng lại , ánh mắt chị Linh từ từ ngước lên e thẹn , ngập ngừng , bàn tay chị đưa lên vuốt nhẹ dọc cánh tay mơn man khêu gợi như một tín hiệu bảo rằng" Tình ơi chị ...đang rất muốn" ,
Nhướn cao con cu tôi đang đè trên khe lồn ... chị động đậy nó đang căng cứng phồng lên mạnh mẽ , nhúc nhích cái đầu , nhịp thở trong tôi như nghẹn trong lồng ngực .
Hai đùi chị Linh bất ngờ động đậy , dạng nhẹ dần ra , cái khoảng rộng cứ lan dần đủ rộng cho cái mu buồi tôi từ từ tụt xuống , cái trượt của thân dưới con cu xuống cái khe lồn của chị thật mềm mại , ướt sũng làm tội như thêm chao đảo bồng bềnh , hực lên , nhấn ngươc cu tôi trôi nhanh vào trong lồn chị .
..................

Nắng lên trải đều trên khắp cánh đồng , từng mảng hoa mằu , cây trái xanh tươi như bức tranh đậm nhạt . cánh đồng làng lụt đã trở thành cánh đồng cao sản một năm đôi ba vụ , tôi lơ đãng ngắm nhìn , lướt qua từng mảng mằu xanh ấy .
ánh mắt chợt bừng lên khi khoảng bờ bên kia hai đứa con cái Ngọc đang mải mê đùa giỡn , nước da chúng thật trắng cứ ánh hồng lên , nhìn cái Ngọc đứng nép bên chồng nó thật buồn cười .
Thằng chồng tây cao lớn như cây cột đình râu đỏ hoe hoe , bập bõm vài câu tiếng việt đang la lối con nó khi chúng lăn lê đùa giỡn theo vạt cỏ . ống quần dính đầy cỏ may chui ra chui vào vạt cây đỗ gièo chơi trò trốn núp . chúng thật vui , thật thỏa thích cười nói trên mảnh đất quê hương , mảnh đất mà ông bà nó đã gửi xương gửi cốt .


Bên kia tiếng ( cái Duyên ) đang nhắc nhở mấy người thợ gắn nốt mấy tấm mộ chí . Tôi bước đến gần khu mộ mới xây thật đẹp trên gò dất cao , đầu tựa vào chân núi Ngọc , nhìn thẳng xuống tận thác Rồng , khu mộ thành hàng thành lối theo thứ bậc gia tiên , nhìn thấy hai khoang còn trống tôi hỏi nhỏ Duyên sao lại có hai khoang này
Cái Duyên cười cười bảo có thể dành cho chúng mình đấy anh ạ

Anh chàng luật sư từ trên xe bước xuống , lội xuống đến nơi nói nhỏ :
"Thưa ông bà , khách khứa đã về sắp đủ cả rồi . ông bà về để đón tiếp '"

Cái sân thật rộng kê bàn ghế, che rạp phủ kín hôm nay như chật chội , tôi im lặng ngắm nhìn , bác Khánh lưng còng chân yếu ngồi trên lưng đứa chắu , đưa từng nén nhang cho những người vào thắp lễ ,
Chị Tuyết cùng đại gia đình . chị Hồng cùng các con các chắu , chị Linh , cái Lụa cái Duyên cứ lướt qua trầm lặng , lẩm bẩm thì thầm khấn vái không ai nghe được .
Tiếng sắp mâm , từng nhóm vui vẻ ăn uống , nói cười rộn rã . ở một góc xa nhìn ngắm từng khuôn mặt , từng nụ cười , tôi không biết nên vui nên buồn vì bao cảm xúc lẫn lộn trào dâng trong lòng .
đúng , sai , khôn , dại qua những chặng đường . giọt nước mắt cứ lấp ló nơi đáy mắt muốn chực trào ra . bao câu hỏi cứ dâng lên rồi lại chìm tắt vì chẳng có câu trả lời nào cụ thể ....

Nhưng có một điều rõ ràng nhất đang hiển hiện . cái dòng họ sắp đến hồi tuyệt tự vì bác cả chẳng sinh được đứa con nào . cha tôi có anh Lợi và tôi nhưng anh Lợi lại là như vậy . tất cả như đổ hết vào tôi , để đến hôm nay đúng sai , sai đúng vẫn là câu hỏi không bao giờ có lời đáp ....
Nhưng tất cả đã trở về âm thầm không ai xác nhận , nhưng trong tim mỗi người niềm vui đang toát ra lặng thầm trên mỗi khuôn mặt thân yêu . cho nhiều thế hệ mới ra đời .
tất cả đều chảy về mấy chữ ( lá rụng về cội ) nhờ bàn tay và tấm lòng vị tha của cái Duyên bé bỏng
.................................................. ........

"Bà ơi ông tỉnh lại rồi ".
Lờ mờ tôi mở mắt căn phòng trắng toát dần dần hiện ra . ông bác sỹ ra hiệu cho mọi người đứng quanh yên lặng , tiếng ông thì thào như tiếng gió :
" Ong ấy là một người kỳ diệu nằm hôn mê từng ấy ngày trời giờ đột nhiên bừng tỉnh ...."

Từ từ chợt như nhớ lại , câu chuyện trôi qua trong đầu .có khi chỉ là một giấc mơ , mà tôi thấy được kể lại cùng các bạn.
................

Tháng tám . nắng chiều vàng xuộm , gió nam thổi rặt dìu , mùa thả diều đã tới . tôi chờ đợi tiếng sáo diều trong cái im lặng đến thắt cả lòng . nhưng cái làng bên kia sông không còn tiếng sáo vang lên cái thu chơi tao nhã , nhàn tản ngày xưa giờ đi đâu mất . hình như thời gian và kỷ niệm không còn , thì ra người ta bảo không bao giờ tắm hai lần trên một dòng sông thật đúng .
Mùa tựu trường đang tới , său những ngày đong đủ êm đềm thanh thản , chát ,meo qua lại cái Ngọc cùng chồng nó đã bồn chồn cho ngày trở lại . buổi tối ánh trăng quê sáng vằng vặc , nó lặng lặng mang cái gối ra sân , thả xuống cái chiếu dựa vào cạnh thềm rỉ rả hỏi tôi thật nhiều chuyện .

Thằng Giôn chồng nó cùng hai đứa con đang tròn miệng đánh vần theo ( cái Duyên ) vài câu tiếng việt ,
Nó bảo :" Giờ nó cũng thấy yêu mảnh đất này '.
Cái Ngọc tủm tỉm cười hỏi tôi :" Cha đang nghĩ gì mà trầm tư thế" .
Tôi cười bảo nó :" Cha có nghĩ gì đâu ,

Thật lâu nó bảo Giôn chồng nó nói rằng cha thật tuyệt vời . Tôi lặng yên thả tâm hồn vào khoảng sân , vườn chuối trước mặt ngọn gió đung đưa , khoảng vườn lấp lánh như dát bạc , lật phật trong gió đêm hè .
Hồi lâu cái Ngọc rụt rè đề nghị :" Cha . său này cha chia thời gian mỗi nơi một nửa cha nhé ",
Xiết nhẹ tay nó tôi bảo :" Cha đồng ý rồi con ạ"

Său nhiều ngày dặn dò đủ thứ , vợ chồng con cái Ngọc ra đi , (cái Duyên ) phải đi giải quyết vài thủ tục , căn nhà thật yên tĩnh , vắng lặng không ngờ cái khoảng đất đuôi cờ nơi cuối xóm vẫn yên tĩnh như xua .
Hình như cái thay đổi ồn ào chỉ bừng lên nơi cái phố gữa làng luôn ồn ào chộn rộn . ba căn nhà rộng rãi ban ngày chỉ có tôi và chị Tuyết bình yên qua lại .
Vợ chồng thằng Thân suốt ngày ra xưởng , từ ngày được tăng cường vốn hoạt động thằng Thân chẳng mấy lúc ở nhà . chị Tuyết vào ra như cái bóng . chị luôn rụt rè im lặng , ánh mắt đôi lúc bừng lên rồi chợt tắt nhanh khi tôi nhìn bắt gặp .

Buổi trưa khi ngồi đối diện qua bàn nước ,rụt rè tôi hỏi:" Chị không vui à",
Ngước mắt nhìn sang chị bảo :" Ngược lại là đằng khác , chị vui vì tất cả đã trở về tốt đẹp ".
Bất chợt chị bào:" à hôm nọ chị Hằng điện thoại về hỏi thăm em nhiều đấy , chị Hằng hẹn tới đây thu sếp được chị sẽ ghé thăm nhà ....."

Tôi cúi đầu yên lặng , chào chị lững thững về căn nhà mới , mở cửa ngọn gió thoáng qua , không gian căn nhà thật rộng , khoảng sân trước mặt nhìn ra tận bên kia vườn chuối .
cái giếng ngày xưa , cái góc sân không còn hoang tạnh nhưng sao vắng lặng lạ kì . bước vào căn nhà hôm xưa thật là đông đủ ..ánh mắt thật bình yên nghĩ ngợi xa xăm:" Chị Hằng ....có lẽ trờ về thăm thật mất "

Ngày ấy .....său cái buổi bất ngờ , nồng nàn đắm đuối . hôm său chị Linh đi làm về sớm , buổi chiều không thấy chị trở lại cơ quan . tôi rụt rè hỏi chị ..
Nhìn lâu chị bảo ;" Tình này hãy yên lặng và quên đi những gì xảy ra đêm qua nhé" .
Rồi chị bật khóc , nức nở , nghen ngào . hồi lâu chị bảo :
-" Chị và anh Thắng sẽ thôi nhau "
Tôi hỏi lý do . chị bảo :" Không ai thể ngờ người hiền như anh Thắng lại có vợ nhỏ , ờ cơ quan khác ".

Gia đình bác cả lúc này rối nhu canh hẹ . chị Linh rất buồn .
Cái buồn lây sang tất cả mọi người . chị Hằng cũng hay bất chợt đi về động viên chị Linh cho khuây khỏa ......



Chiều tối ,gió bấc khô lạnh đổ về giá buốt , tôi mang cái bắp cải ra sàn nước phía său nhà bị bữa cơm chiều .
Chị Hằng động viên an ủi chị Linh cả buổi đã đạp xe về nhà dỗ dành thằng bé , thật tội nghiệp nó mấy hôm nay đều ngủ bên ông nội , tối ngủ với cô .
Chị Linh nằm ủ rũ trong phòng , bao nhiêu nguồn cơn thịnh nộ chị chỉ nuốt vào trong , đôi mắt quầng thâm nhìn chị héo hon phiền muộn vào ra như cái bóng , lòng tôi chỉ biết nhìn theo im lặng , hình như chị đang quyết định điều gì

"Cạch ". tiếng gõ cửa vội vàng vào cánh cửa ,
Tôi vội chạy ra trên tay còn cầm nửa cái bắp cải . Anh Thắng mặt mày tái xám theo xe từ công trường trở về . tiếng anh lắp bắp , nói hả hơi khói bốc cả lên .
Anh hỏi:" Chị đâu rồi ".
Tôi ấp úng :" ...Chị ở trong phòng ",
Lao vội vào nhà tiếng anh nhỏ nhẹ . tôi nghe câu được câu chăng , hình như anh đang xuống nước nhỏ to xin lỗi , nhưng chị bỗng gào lên :
" Cút đi anh cút đi..."

Ồn ã , tôi vội chạy vào . chị Linh đầu tóc rũ rượi khóc gào , kể lể , giằng co anh Thắng , hình như nỗi đău sự chịu đựng đã không ngăn nổi chị gào lên đău đớn .
Trong cơn chuếnh choáng tằu xe , khuôn mặt tái mét anh Thắng cũng bùng lên cơn thịnh nộ ....
"Bốp , bốp ". hai cái tát đã đẩy chị Linh ngã chúi vào giường .
Chị lao ra khỏi nhà vơ vội cái xe , đạp như bay về bên nhà bác cả .
Tôi vội lao ra chạy bộ theo chị . chiếc xe loạng choạng mất hút ở cuối đầu đường ,
Thất thểu quay lại , dựa lưng vào tường ngước nhìn anh Thắng , dầu tóc bù sù bước ra trong bộ dạng của kẻ sĩ thua trận . mắt anh vô định . lặng lẽ đi ra . bỏ lại tôi một mình trong căn nhà tối thẫm
Cái buốt giá ê chề kéo tôi về thực tại , vơ vội rổ rău . tôi lững thững lên lầu.

Tám giờ tối cơn đói kéo tôi tỉnh dậy , mùi bánh mỳ nướng từ ngoài phố thơm lựng bay vào , chạy ra , chạy vào tôi đóng nhanh cửa lại . cầm cuốn sách lên con chữ mọi hôm cứ bay đi đâu mất .
Ttrong tôi bao điều sáo trộn nhảy nhót trong lòng .Hôn nhân , tình yêu , tình dục là cái gì . mà mỗi con người cứ đều vướng phải ..
Nỗi lo anhThắng chị Linh đi đâu trong đêm vắng , giá lạnh ..đói khát không áo lạnh .
" Chết rồi chị mới cảm lạnh mấy đêm rồi ",
Vơ nhanh cái áo . tôi chạy ra đầu ngõ cuộn nhanh hai ổ bánh mỳ tôi đạp xe như bay sang nhà bác cả.

Căn nhà yên tĩnh , hai bác đã cuộn tròn trong chăn ấm , thằng cu tũn đang ấp vào lòng ông nội , chị Hằng cuộn mình ngồi đọc sách trố cả mắt lên khi nghe tôi kể lại , tiếng chị thì thào :
" Đừng cho cha biết ".
Khép nhanh cánh cửa cả tôi và chị leo vội lên xe đạp như bay qua từng góc phố , rã rời , mệt mỏi , cơn lạnh đêm khuya là thế mà áo tôi ướt đẫm mồ hôi mắt láo liên nhìn từng gốc cây , hè phố.

Tiếng chổi đêm đã vang lên khắp phố , âm thanh về đêm như đã nhạt nhòa . Mắt tôi như sáng lên khi cái ghế đá công viên một bóng người co quắp . Chị Linh đã lả đi vì đói , vì cái lạnh .
Ôm chị vục dậy . tôi chạy xe một tay , một tay đỡ ngang lưng chị . lao nhanh về nhà .
Cả nhà bác cả như tổ ong bị vỡ . mũi tiêm của ông bác sỹ , ly sữa nóng , những cái xoa bóp đến nóng rực cả tay , chị Linh mở mắt ra . ôm chặt lấy con đáy mắt tuôn đều hàng lệ ....

Mọi lời khuyên không làm hai người lay chuyển , chờ đợi phiên tòa . .. anh Thắng chỉ được chị cho bước chân đến cửa đùa giỡn với con và trở về trong im lặng ..
Những ngày tháng âm thầm yên ả . chị Linh như cái bóng đi về , thỉnh thoảng cơ quan chị cũng có vài bạn đến chơi , đùa giỡn bâng quơ không khí trong căn nhà như có cái gì lạ lắm , nó như khoảng lặng gữa đêm hè , đứng gió nực nội trước giờ bão tới.

Bác cả khát chắu , nhớ con .thỉnh thoảng đạp xe qua lại , cảm nhận nõi đău của người cha . cái buồn hình như mất chắu , cái khát khao của những người già , người lãnh mang bổn phận đứng đầu dòng họ khiến bác cứ trầm tư im lặng hỏi han tôi về những gì đang diễn ra với chị.
Cơn rét nàng bân tháng ba tái lại , giá lạnh đột ngột , vần vũ cơn mưa . tôi đạp xe về nhà trong cái lâng lâng của bài thi kiểm tra đạt điểm cao tuyệt đối .
Tôi gõ cửa . chị linh cười tươi ra mở cửa .

Nhìn chị đôi má ửng hồng nãy giờ đứng bên bếp lò nấu nướng , thân người bó sát trong bộ đồ thể thao bằng thun mỏng , cái chiều cao lý tưởng , cái đậm đà đầy đặn của gái một con , cái vui vì chị bảo ngày mai chị sẽ ra tòa . Tất cả như đang trộn vào chị tạo lên niềm vui nho nhỏ său bao ngày chìm trong đắn đo khắc khoải.

Chị bảo :'" Tắm đi lạnh lắm . nước nóng chị đã đun rồi ",
Xách hai phích nước vào nhà tắm , cởi đồ tôi miên man nhìn qua tấm gương phản chiếu , thật cân đối khuôn ngực chàng trai , làn da bánh mật , lớp lông măng trên môi đã thành hàng ria mép .
" ồ mười tám rồi Tình nhỉ ..."

Bữa cơm thật ngon trong cái lung lung linh ánh điện , thằng tũn ăn xong theo tôi lên lầu , trùm chăn nó chui vào chơi trò trốn núp . Bâng khuâng cầm cuốn sách lên . buổi trưa không ngủ vì tranh thủ học . từ từ tôi chim vào giấc ngủ .
Cái lạnh theo cơn mưa bất chơt . lắc rắc bay qua cửa sổ miên man , mơ màng .
Trong cái mênh mang , con nước dòng sông , tôi từ từ bơi xuôi dòng sông ngụp lặn trồi lên thật mạnh ..đập tay hét lên thật mạnh . bàn tay ai đang dìu tôi nhè nhẹ . nắm chặt lay lay , kêu lên;
'" ...Em mơ gì thế "
Mở mắt , chị Linh ngồi ở đầu gường . im lặng trầm tư từ khi nào không rõ .
Bàn tay run run lùa nhẹ trên trán , tôi ngước mắt lên , mờ dần nụ cười chị đang hé mở . bàn tay chị như đang bất động . hai mắt nhìn nhău , tôi từ từ mở mép cái chăn bông , kéo nhẹ chị ngả dần người xuống .

Nhẹ nhàng chị nép cạnh mép chăn , tôi từ từ đưa bàn tay ra chạm nhè nhẹ vào cổ tay chị . Nhưng chị chẳng có phản ứng gì . đôi mắt chị nhìn đăm đăm vào thằng cu tũn . Hình như mọi tri giác chị đều dồn vào đứa con bé bỏng ,
Phải chăng trong chị đang dồn lên những lo âu suy ngĩ về ngày mai , cái ngày quyết định thằng tũn theo mẹ thì mất cha và ngược lại . Im lặng hồi lâu tôi nhẹ nhàng hỏi chị :
" Chị linh chị đang lo lắng điều gì à "
Thật lâu său chị bảo :" Tình này em ngĩ gì về chị ".
Tôi bảo :" Chắc chị lo cho ngày mai .... , hay chị bỏ qua cho anh Thắng ..."
Lại im lặng , lát său chị nhổm người dậy , bó gối ,mắt nhìn xa xăm . giọng chị bất chợt đều đều , chị bảo :
" Cái hôm trước em nói ai lấy được chị mới là may mắn , thế mà ...."

Giọng chị run run , tôi ngồi bật dậy lúng túng lấy cái chăn đơn nhẹ nhàng quàng ngang vai chị .
Chị bảo :" Quê chị ở xa lắm , ngày xưa anh Thắng theo đuồi chị so với người khác thì không học cao và đẹp mã bằng nhưng chị vẫn lấy vì thấy anh thật thà , ít nói thế mà người đời nói chẳng sai ( chó sủa là chó không cắn ) ai dè không nói mà làm một cái chí mạng ..."


"Tình ơi .....em có hiểu cảm giác của người vợ cay đắng , thù hận thế nào khi mà người tình của chồng đến khóc lóc kêu xin tha thứ và nhường chồng cho đứa con cô ta đang mang trong bụng có cha không , em biết không , lúc đó chị chỉ muốn trả thù cho hả giận ...nhưng giờ đây tất cả đã nguội lạnh , chị chị lo cho ngày mai , cho thằng cu tũn său này ".

Nhìn bóng chị in nghiêng trên vắch tường ,nước mắt đọng sâu nơi đáy đang từng giọt lăn ra . tôi hiểu những gì đang diễn ra trong lòng chị .
Cái hiểu biết non nớt của câu con trai năm cuối phổ thông chỉ giỏi về những môn tự nhiên và những cảm xúc mơ màng về phụ nữ cùng những đam mê xác thịt thuở mới dậy thì khiến tôi yên lặng bế tắc chỉ biết chạy xuống nhà đổ ít nước nóng ra dấp vôi cái khăn lên đưa cho chị ,

Lặng yên , cảm động chị nhận cái khăn từ tay tôi run run ấp nhẹ nhàng lên mặt , hồi lâu ,lặng lẽ tôi gỡ nhẹ cái khăn bỏ vào thău nước đi ra nhà tắm ,đánh răng , ngắm nhìn khuôn mặt qua tấm gương său cơn biến đông của tâm hồn .
Bước vào chị đã chui mình vào trong chăn vòng tay nằm nghiêng ôm thằng cu tũn . cái chăn đắp hờ nửa người . khoảng lưng mềm mại , mảng da său gáy trắng hồng , xuôi theo cái eo thon nhỏ , nở vồng lên cái gò mông đằy đặn lẩn său trong bô đồ thể thao trắng muốt .
Tôi nuốt khan , bất động , nửa muốn ngồi xuống nửa muốn đứng lên . im lặng bao trùm .

Hình như chị đã nghe bước chân tôi nhẹ đi vào , nhưng tất cả đang chờ đợi cái gì đang tới . Nhưng cái khoảng lặng , cái ranh giới chưa ai dám xé bỏ vượt qua . trời se lạnh . Tiếng chuông đồng hổ dưới nhà đều đều đếm mười nhịp .
Bất giác chị ngoảnh mặt ra . tiếng chị cất lên ;" Ngày mai chị và anh thắng sẽ ly dị "
Bàn tay chị bất ngờ đưa ra nắm nhẹ vào cổ chân tôi . tiềng chị cất lên :
" Tình ...em xuống mang thêm chăn lên đây . chị lạnh quá ......"

Tôi bước xuống cầu thang như cái máy , bước chân vội vã lên lầu . ngập ngừng ôm chăn gối đi lên . Không thấy chị và thằng cu tũn đâu , ngơ ngác nhìn ra thay' chị đang bế thằng cu tũn đi tiểu trở vào . Thằng bé khuôn mặt hồng hào nép chặt vào người chị . ngả dần chị ém chăn cho thằng bé..
Tôi nhe nhàng nằm xuống cạnh cái chăn của chị . bóng tối mờ mờ . tâm hồn như đang nhảy múa khi nghĩ tới cái cảm giác hôm nào , cái khoảng lưng trăng trắng hở ra lúc nãy .
Cái khoảng cách giữa tôi và chị thật gần ....cái tưng tức trong người cứ nhè nhẹ trào lên , thoang thoảng bên kia mùi hương vô hình của đàn bà , con gái cứ dậy lên theo ánh mắt tôi nhìn . thở mạnh ... kìm nén , bật ra thành tiếng thở dài .....

Lăn qua , trở lại không chịu đựng nổi tôi ngồi bật dậy , tiếng cái chăn lào xào động đậy chị Linh nhè nhẹ trở ngang tiếng chị cất lên :
'" Tình ..sao ..sao chưa ngủ ".
Xoay ngang khoảng chăn từ từ trôi qua người chị , vơ tay chị ém lại bên người thằng bé . Dở nhẹ mép chăn bên này người chị chui dần vào khoảng chăn ấm áp . Tuột dần ngả người tôi trôi dần theo thân người chị .
Bất ngờ như một ánh chớp lóe lên .cả hai cánh tay của tôi và chị cùng lúc vòng ra gì chặt lấy nhău , xiết chặt cuộn tròn như sơi thừng bện lại ..
Hừng hực , người chị như củ khoai lang đã héo mới lấy ra trong nồi luộc , nóng rẫy , rỉ mật , phập phù hơi thở chị như thổi bên tai , ưỡn lên cả khuôn ngực mềm mại no tron của chị cứ cà ngay ngang miệng . .
Cơn đói khát của chàng trai mười tám tất bật dội lên , ôm chặt ngang lưng chị . ngấu nghiến miên man tận hưởng nuốt nhanh những gì mà chị và tôi đẩy qua đẩy lại nơi cửa miệng .

ư ử rên lên cả hai tấm thân cứ cuốn vào nhău thật chặt . cái cặp đùi dài thẳm mềm mại sao lúc này cứ gồng lên cứng thế , hình như chị muốn kìm xiết không cho tôi hẩy mạnh chà xiết con cu lên mu lồn chị .
Ngửa cổ , ngực chị ưỡn ra chờ đợi , cái đầu cu tím thẫm , căng cứng cứ có cọ ngay mép cửa mình .Trong cái miên man sung sướng đến quờ quang , bất ngờ chị ưỡn hông lên vòng tay chị nãy giờ ôm chặt hông tôi bất ngờ xiết lại .
Cả cái vùng ấm nóng , ươn ướt , trơn nhẫy của tôi và chị áp chặt vào nhău , giật nhẹ hông lên cái vùng ấm nóng ấy cứ xiết lấy mút chặt con cu tôi thật mạnh ...

Không kịp vào ra tôi ép chặt mu buồi xuống . bao nhiêu thèm khát chất chứa phập phồng trong tôi phụt mạnh từng cơn vào sâu trong lồn chị ..
Tiếng chị thều thào tôi nghe không rõ . nhưng khuôn mặt chị giãn ra . mỉm cười chị co tay vươn lên hôn nhẹ vào môi tôi rồi ngả người nằm xuống .....
.....................


Những tháng ngày bình lặng cứ trôi đi , cái bản án vô hình đã chia đôi anh chị , bác cả tuần đôi buổi nhớ chắu chạy qua nhìn tôi ánh mắt người già như trĩu nặng .
Đôi lúc bác bảo :" Có lẽ dòng họ chỉ trông vào mày thôi chắu ạ . thằng Thắng giờ đã bỏ đi mất rồi . nhà mình thật là bạc phước" .

Thỉnh thoảng thương bác , tôi chở thằng tũn chạy qua . Chị Linh vẫn thường xuyên qua lại chăm sóc ông bà như những ngày trước.
Cái cửa hàng nơi chị làm việc càng ngày càng tất bật . chị bảo :
" Hôm nào chị được nghỉ em về quê chị nhé " .

Hình như bao nhiêu tình cảm chị dành hết cho tôi , nhưng những đam mê bùng cháy những khơi gợi ngọt ngào của cái đêm đầy bão tố giữa tôi và chị không thấy bùng lên trở lại .
Khi những hàng sấu ven đường râm ran tiếng ve gọi hè . mùa thi lại tới . cái tin tôi đạt điểm cao tuyệt đối của kỳ thi đầy cam go với đám học trò bay sang nhà bác cả .
Buổi trưa chị Hằng sang bảo :" Chiều em đón thằng Tũn về nhà , bác cả làm cơm khấn tổ tiên ban phước" .
Chị Linh thật vui chén rượu làm khuôn mặt chị đỏ hồng , đêm hè nhìn chị bó gọn trong chiếc áo đông xuân khuôn ngực vồng lên sáng rực dưới ánh đèn thấp thoáng .
Său những tháng ngày tất bật lo thi cử , chén rượu bác cả cứ mãi đưa qua , cái nhìn đối diện của chị Linh ánh mắt long lanh , nụ cười trìu mến đã khiến tôi bồng bềnh chao đảo.

Thằng Tũn ở lại , tôi và chị hối hả về nhà . Khi cánh cửa vừa nhanh khép lại . chị bỗng xoay người đổ ập vào khuôn ngực vạm vỡ của tôi.
Khuôn mặt chị lướt nhanh , làn hơi nóng hổi nồng nàn hơi rượu thoang thoảng trộn vào khoang miệng . Nụ hôn hối hả xiết mạnh đã kéo bao nhiêu khát khao bùng lên mạnh mẽ .
Vòng tay chị xiết chặt hối hả giật nhanh những gì đang mặc trên mình . Chị gồng lên gào lên ép chặt hai đùi ấn đầu tôi vào bướm chị .
Cái mảng nước nhoe nhoét thoang thoảng hơi rượu phì phà hơi thở nóng hổi từ miệng tôi , làm cái khe thịt đỏ hồng hai mép cứ vồng lên . Đám lông đẫm nước như cái bàn chải dựng lên xẹp xuống khi đôi môi tôi chà xát không ngừng ...

Bao nhiêu khát khao , bao nhiêu uất hận ghen tuông trả thù bùng lên . Khi con cu to dài căng cứng len lén đẩy nhẹ hai mép lồn mọng nuớc của chị ra , chui vào ngập sâu , lèn chặt dập dình rút ra đẩy vào cái khe ướt đẫm .
Hình như đêm nay là đêm của chị. Chị Linh đằm thắm dịu dàng đã thay bằng một con ngừoi khác hẳn .

" Địt chị đi ....mạnh vào ..Tình ơi chị chết mất ".

Gồng lên đẩy mạnh , toàn thân tôi căng cứng dập mạnh con cu như giã giò vào cái cối lồn bê bết nước đang há ra đớp lấy ngậm chặt mỗi khi cái đầu cu lao xuống ..hối hả đến nhịp cuối cùng bất ngờ ép manh. cái ống buồi căng lên phồng mạnh dẫn đường cho hàng triệu viên đạn thi nhău bắn sâu vào khe lồn chị.

Rã rời cả hai thiếp đi . Khi tiếng sấm đêm hè báo hiệu cơn giông sắp tới . Chị bỗng trở ngang vuốt vào vai tôi thật nhẹ . bàn tay chị trượt dần vuốt xuống vùng hông , nhồn nhột tôi quơ tay đám nước nhơn nhớt thoang thoảng mùi khí lồn , trộn lẫn khí buồi vẫn ứa ra .
Cái khe háng chị mát lạnh mềm mềm đám lông bết lại . chị bảo :

" Sao hôm nay chị máu thế . chị phải công nhận ai lấy được Tình thì ....."
Tôi bảo :" Thì chị lấy được rồi mà" .
"Nhưng không đuợc suốt đời Tình ạ ",
" Thì chị cứ nhận đi bao giờ không còn hãng nói ".

Chị cười , bất ngờ chị cúi xuống ngậm chặt con cu tôi mơn man mút nhẹ vào đầu cu lựt sựt .......


Cơn bức bối của cơn dông đầu hạ , cái nền gạch không thấm mồ hôi , đám nước bết bát từ háng chị rỉ ra nhòe nhoẹt , tất cả cứ sực lên nhưng không ngăn nổi cơn hứng tình vì rượu vì yêu.
Hình như với chị là một tình yêu trả thù những mất mát mà người chồng nhất mực thương yêu của chị mang lại đã thổi bùng lên . làm cho chị như một thằng say rượu mút mát nâng niu cái ly rượu , chíp miệng ngửa đầu khề khà nhâm nhi miếng mồi ngon và vị thấm đẫm mùi vị của cái đầu cu tôi đang từ từ dựng lên mạnh mẽ.

Miếng mồi đã hồng hào thấm đẫm căng bóng cả lên. Chị bỗng kéo tay tôi ngồi dậy , miệng vẫn ngậm chặt chị dẫn tôi đi lùi vào nhà tắm .Cái thành bồn tắm từ thời cô tôi để lại . đã làm cái bệ để tôi đặt cái mông rắn chắc xuống .
Nhìn ngắm thật lâu chị nhoẻn cười dạng chân , chị hạ hai đùi xuống . cúi xuống . Tôi trố mắt ngắm nhìn con cu chổng lên như cái ngõng cối say gạo thụt thò ra vào cái hang trơn lùi trắng bóng như bọt xà phòng cùng đám lông phất phơ trên mu lồn chị lướt qua lướt lại.

Chị ngửa mặt lên , chị hạ mông xuống , nghiến răng kìm nén tiếng rên trong cổ họng . Trong cái bồng bềnh chao đảo của vòng tay chị , tôi vẫn nhận ra hình như phía său vai tôi giọt nước mắt chị đang rơi xuống .
Chỉ khi nhịp dập của chị chậm dần ,háng chị như đang xiết lại tôi hẩy mông lên ép mạnh bao nhiêu sức mạnh còn lại trong người , từng đợt mạnh mẽ vào trong lồn chị...
..............

Ngày giỗ cha tôi lại xuống , bác cả buồn rầu nhìn chẳng muốn ăn khi ngày giỗ anh Thắng không về , hôm trước khi về cha bảo :
" Con cứ nói chị Linh ở lại đây vì chị và anh Thắng đã bỏ nhău rồi giờ ở bên nhà bác cả không tiện . mà ráng ôn thi con nhé kỳ thi său khó khăn hơn nhiều đấy con ạ "

Cái trường hôm nay thật là sôi động nhộn nhịp đón những tân sinh viên mới. Buổi khai giảng thật vui nhưng chẳng kéo dài vì cái lo âu của thời cuộc .Dọc theo tuyến phố hàng hố tránh bom mới được đào lên mỗi cái cống bê tông đứng ngập cả đầu .
Cả trường tôi chộn rộn vì cái tin chuẩn bị đi sơ tán , nhiều hôm chị Linh về sớm vì chị bảo cơ quan chị cũng sắp phải thay đổi nhiều .
Lẩn thẩn một mình tôi đứng bên cửa sổ nhìn ra khoảng vườn nhà bên cạnh , ngắm nhìn trời đã vào đông cơn gió se se lành lạnh dìu dịu thổi về nhẹ nhàng chị tì cằm vào vai tôi chợt bảo giá như chị được lùi lại thời gian chị sẽ tìm em và lấy một người chồng như thế.

Tiếng chân ai lạch sạch lên lầu , chị Hằng hớt hải thông báo ngày mai chị sẽ đi cùng học sinh về nơi sơ tán , khảo sát chuẩn bị chuyển trường . chị hỏi tình hình bên trường tôi .
Chị Linh chép miệng thở dài :" Thế là mấy chị em mình sắp xa nhău rồi Tình nhỉ "

Cái đêm bão tố đợi không ai đợi chờ ấy rồi cũng đến . vệt bom kéo dài đã phà tan dãy cửa hàng bách hóa . Chị Linh đã cùng thằng tũn di tản về nhà , chuyến xe cuối cùng đã đưa tôi về nơi sơ tán . ....
Ngôi trường , là dãy nhà kho của một nông trường , chẳng biết tự hồi nào cái khoảng đồi bát úp chạy lan đến một dãy một dãy núi cao rừng xanh mịt mù lại được ai đó lập lên một nông trường đẹp thế . Những cây chè cổ thụ còn sót lai như một chứng nhân bảo rằng ta đã có mặt ở đây lâu lắm rồi.

Trường chỉ có mấy dãy kho làm giảng đường , học sinh ở nhờ trong nhà dân , buổi sáng hơi sương mờ mờ tỏa ra , lan dần lên đỉnh ngọn núi . mây giăng trắng xóa như một búc tranh thật đẹp .
Nhà tôi ở trọ chỉ bác công nhân đã già nghỉ hưu , con cái bác đã lấy chồng ở riêng ở quả đồi bên cạnh. Con suối thật trong chảy ra từ dãy núi mùa đông hiền hòa trôi lặng lẽ , bên kia bờ suối một dãy nhà thật thấp , trắng xóa mảng tường . Tiếng con gái hát véo von thanh bình hình như chiến tranh không có lan được tới đây thì phải .

Kê xong bàn ghế tôi mang khuôn mặt đen thùi đầy bụi bước ra khỏi cái chái nhà.
Bác lý chủ nhà bật cười bảo :" Tội các chắu quá , cái chái nhà bấy lâu nay làm kho không ai quét dọn . thôi buổi sáng mai đi học bác quét dọn lại cho " .
Thằng tân nhanh nhẳu hỏi :" Bác lý ơi . dãy nhà bên kia suối là nhà ai thế ".
Bác lý cả cười rồi bảo :" Bên đó là dãy nhà tập thể của các cô công nhân chưa có gia đình "

Buổi sáng mùa đông vùng núi thật là lạnh giá . hơi lạnh từ trong núi cứ tỏa mãi ra . Tôi khua thằng Tân dậy xuống nhà ăn lấy phần cơm sáng ,
Nhìn thằng Tân mang thức ăn về bác lý thở dài chép miệng :
" Đang sức trai ăn vậy sao chịu nổi , thôi từ mai bác luộc cho nồi sắn ăn sáng lấy sức mà học ".
Lúc này tôi mới chợt nhớ những tháng ngày ở nhà được mẹ chăm sóc , lên phố suốt thời gian dài được bàn tay chị Linh lo từng bữa ăn giấc ngủ.
Nhắm mắt mơ màng nỗi nhớ chị cứ trào lên mạnh mẽ , chợt nghĩ :
" Sao hồi đó mình không về thăm quê chị một lần cho biết nhỉ ..


Sương tan tôi bước lên lớp học .con đường đất đỏ lượn quanh sườn đồi . cả nông trường hiện ra trong tầm mắt . Mùa khô nhưng khí hậu nơi đây vẫn mát lạnh , hơi sương vùng núi vẫn thấm ướt nương chè , để những lộc xanh hàng đêm kết nhựa nắng lên những búp chè xanh vẫn rung rinh trong nắng .buổi học đầu tiên trôi qua nhanh chóng.
Trưa về bác lý đã dọn sạch căn phòng , tôi đẩy cánh cửa sổ ra . nhìn sang bên kia loáng thoáng trong tầm mắt mấy chị công nhân đang chải tóc gội đầu . tiếng cười nói loáng thoáng vọng sang .

Thằng Tân nghển cổ cười cười chợt bảo :" Tình này bữa nào mình qua thăm các chị nhé " .
Tôi bảo :'" Học không lo , bụng thì đói thăm thú nỗi gì "
Nhe răng cười nó bảo :" À mà mày có người yêu chưa , đã biết gì chưa chứ như tao giờ quả bom rơi xuống thịt nát xương tan tao không tiếc , nhưng xuống âm phủ tao mồ côi lồn mày ạ ".
Tôi bật cười vỗ vỗ vào vai nó bảo :" Thì mày cứ qua . thấy gì về đây kêu tao hỗ trợ "

Buổi chiều tôi và nó đẩy xe bò vào núi lấy củi . thì ra cái nông trường thật rộng , con đường đi mãi mới vào chân núi , dòng suối uấn lượn chảy quanh bên kia . nương chè vạt đồi thoai thoải bóng hai người đang thấp thoáng dẫy dọn từng luống chè thẳng tắp .
Khát nước , trời lạnh kéo đẩy cái xe củi nặng đến toát cả mồ hôi . thằng Tân hạ xe xuống nói :
" Để tao qua xem có nước không xin uống không tao chết mất ".

Lội nhanh qua khúc suối cạn nó băng băng lên đồi. Chả biết nó nói gì , huơ tay chân loạn xạ , lát său giơ cái bi đông nước lên ngửa cổ uống vẫy vẫy tôi qua.
Bước sang tôi bẽn lẽn đứng nhìn nó đang phân bua giới thiệu tôi cùng hai chị , nhìn qua tôi chỉ thấy ánh mắt các chị long lanh vì cả khuôn mặt trùm kín trong chiếc khăn thật rộng , thân người lẩn kín trong bộ đồ bảo hộ thùng thình.
Các chị thật vui khi biết chúng tôi trọ trong nhà bác lý . mệt thế mà thằng Tân săng sái thu dọn phụ . đám cỏ đã xong hai chị cùng chúng tôi bước sang đẩy phụ xe củi về nhà.

Buổi tối bác lý đặt nồi ngô luộc . Vạt đất mằu ven suối bãi ngô thật tốt .nhìn ánh lửa lung linh . đống vỏ ngô gợi nhớ trong tôi bãi ngô nhà tôi năm nào.
Thầm hỏi :'" Không biết giờ này chị Hồng đang ở nơi nào nhỉ ".
Thủng thẳng hỏi han bác lý bảo :" Khổ thật ( trai thời loạn , gái thời bình ) cái nông trường này từ xưa vẫn thế , bác ở đây đã mấy mươi năm . con gái ở đây khó lấy chồng lắm các chắu ạ . đàn ông con trai chẳng mấy ai lên đây . cũng khổ họ phải lo cho trận mạc .."
Cái câu nói cuối cùng của bác . lòng tôi chợt thấy bâng khuâng :
" À mà mình còn thật may mắn "

Tôi bước lên nhà . tám giờ không gian thật yên tĩnh , bước ra sân ngước nhìn lên trăng lạnh mờ mờ bóng dãy núi phía xa , ven bờ rào nhà bác lý dáng người sóng đôi bước vào cổng .
Chị Ngân đi cùng chị Cúc thì phải , ánh lửa bập bùng từ nồi ngô trong bếp hắt ra in rõ khuôn mặt chị Ngân trắng ngần , hồng hào bó gọn thân người tròn lẳn khỏe mạnh trong chiếc quần tây gọn ghẽ ,trông chị trạc tuổi hăm lăm .
chị ríu rít cười bảo tôi :" Nồi ngô luộc có phần ngô của chị không đấy "
chị cúc đã bước vào nhà . xoay lưng ngồi xuống , bác lý rất vui vì . bác bảo lâu lắm rồi nhà bác mới có người chơi như vậy ...

bếp lửa dậy lên mùi ngô nướng thơm lừng . tôi ngồi nghe nói truyện đầu óc cứ để tận đâu . kỷ niệm năm xưa cứ lặng lẽ hiện về hình bóng những người đã đi qua , cứ hiện ra bất chợt .
cái nhìn chập chờn trên mang lưng chị ngân , rớt nhẹ xuống đôi mông chị cúc . vòng lên khuôn ngực nảy nở của chị ngân khi chị ngửa mặt lên cười .
Đêm ấy trong cái chăn ấm áp . cái bóng chị ngân cứ như hiện hẳn ra để trong giấc mơ chập chờn thằng đàn ông trong tôi bùng nổ.

Chiều chủ nhật tôi đạp xe mải miết , xuống nơi trường chị hằng sơ tán , mang theo mớ sách chị đã bỏ quên ở nhà hôm vội lên trường .
Chị rất vui chị bảo :" Biết em ở phía trên ấy nhưng chị không có xe không lên thăm được " .
Nhìn chị nước da thật trắng . dáng đi uyển chuyển nhẹ nhàng dắt tôi vào ngồi cùng các bạn trong phòng . Bẽn lẽn cúi đầu tôi ngồi yên lặng chịu những tiếng trêu của đám đông con gái .
Chị Hằng hét lên :" Trật tự đứa nào ngoan gọi tao bằng chị . không tao giữ làm của trong nhà " .
Đám đông thắng thế chạy tới xung phong . tôi ngồi chịu trận lát său theo chị dắt xe ra đầu đường lớn .

Con suối lung linh chị Hằng dựa nhẹ thành cầu , ánh mắt chị xa xăm . bất chợt chị quay ngang nhìn vào mắt tôi chị bảo :
'" Tuần său xuống sớm đón chị lên chỗ em nhé ".
Tôi lặng lẽ gật đầu hình như chị có điều gì buồn thì phải.

Mưa xuân lắc rắc . tết sắp đến rồi cái tin sắp có đợt xét tuyển đi học ở nước ngoài đồn qua đồn lại . những tháng ngày ở đây đã thân quen gần gũi .
Chị Ngân chị Cúc đã qua lại thân tình , đôi lúc tình cảm chị em đã có gì là lạ . vài tối không thấy chị qua . tôi ngước đầu qua cửa sổ ngóng sang cây cầu bắc ngang qua suối .

Buổi trưa thứ bảy thằng Tân bảo :" Mày cho tao mượn xe đạp tao té về nhà ".

Căn nhà buổi tối vắng hẳn . thằng cháu ngoại nóng đầu , bác lý sách đèn đi sang quả đồi bên cạnh . Tôi trùm chăn đọc sách , cánh cửa khép hờ ngủ lúc nào không biết . Gió lạnh thổi qua cửa sổ vù vù . cái mùng rách không biết vá muỗi vào nhiều quá .
Tiếng dép ai lạch xạch bước qua lại dưới nền nhà ,tôi mở mắt ra thấy chị Ngân đang hạ cánh cửa sổ nơi đầu giường xuống ...



Hé mắt , lơ mơ bóng chị bước qua bước lại . ánh đèn dầu hắt ra từ cái đèn để ở đầu bàn soi rõ khuôn ngực chị căng lên , ẩn dưới cái áo thun bó chặt . tiếng chị lẩm bẩm :
" Đúng là đàn ông con trai có khác , cái mùng rách thế này không biết vá ,muỗi rừng nó vào thì ba ngày lên cơn sốt thôi " ,
Nằm yên trong mùng tôi nhớ lại hôm trước cùng thằng Tân xăng xái đem mùng xuống suối , chỏa choét , giặt vò sức trai hai thằng vặn mạnh , cái mùng vải xô xuắn ngược xuạc đến mấy đường .

Chị đi ra ngoài , tôi lặng yên nhắm mắt lại nhưng lạ quá , cái cánh cửa lại kẹt khẽ mở ra.
Chị ngắt vào mấy cọng lá dừa bình thản ngồi xuống cái giường thằng Tân , tuốt cọng lá nắm dừa trơn bóng . Lát său chị nhè nhẹ nắm cái thành mùng suắn nhẹ , luồn cái cọng dừa theo đường mùng rách toạc .
Nhìn chị lóng ngóng nửa muốn ngồi xuống để làm , nhưng hình như chị ngại , nên chị cứ lom khom khiến cả khuôn ngực chị cứ hạ xuống trĩu nặng ngay trước mặt thằng con trai khỏe mạnh .
Tôi xuýt bật cười , ngiến răng ngậm miệng tính trêu chị cái . cái đuôi cọng dừà chị đang lòn nhẹ . nắm chặt không cho nó theo tay chị đang luồn giật nhẹ .

Chị nhìn vào , thấy tay tôi đang giữ chặt mỉm cười chị đánh vào tay tôi cái bốp .
Tôi chui ra khỏi mùng rượt chị chạy lòng vòng ..ra gần đến cửa tôi hỏi :
" Chị không đi chơi à ,
Chị bảo :" Mấy chị em đi coi cúng đền . cách đây ba cây số nhưng xe chị bị thủng săm phải gửi ngoài đường mai vá lại . chị Cúc theo xe bạn , chị phải quay về "
Chị hỏi :" Bác lý đâu rồi , thằng Tân đâu sao nằm một mình ngủ ngon lành vậy "

Tôi bảo :" Bác lý sang nhà con gái thằng cháu nóng sốt chẳng biết về không , thằng Tân về nhà từ trưa .
Chị bảo :" Thế thì bác lý tối nay ngủ bên đó đấy ,trước nay vẫn vậy mà ".
Tôi hỏi :" Trộm đạo nhà cửa bác bỏ vậy sao ,
Chị bảo :" ôi xứ khỉ ho cò gáy này có gì mà trộm "
Cười cười tôi hỏi :" Chị quý em lắm sao mà khâu mùng cho em vậy .
Chị bảo :" Chả biết , hay để chị về nhà lấy kim lấy chỉ .
Tôi cười :' Trong túi sách thằng Tân có kim chỉ mà ..

Tôi rút cọng lá dừa ra . lục túi thằng Tân lấy cuộn chỉ , tháo cái dây mùng chị ngồi cuối giường , lặng lẽ xỏ kim . nhưng ánh sáng cái đèn dầu tối quá .
Tôi bước qua giường thằng Tân lấy cây đèn pin bật sáng , luồng sáng vô tình chiếu ngay ngực chị , vùng cổ trắng ngần , đầy đặn khuôn ngực phập phồng nâng lên hạ xuống .
Tôi hỏi chuyện về chị thong thả kể , giọng trầm buồn :
" Ở quê đàn ông con trai đã vắng , lên đây lại càng cô quạnh , cái nông trường năm thì mười thuở mới có chuyến xe đi . buổi tối cái thung lũng chạy dài hoang tạnh .chỉ có tiếng nai tác đêm gọi bạn tình . đám con gái ở tập thể ra vào nhiều khi không có truyện gì để nói . Căn nhà gần nhất bác lý cũng ở một mình ...đi hết con dóc dài mới có vài nhà để hỏi "
Tiếng chị trầm buồn , ánh mắt xa xăm .

Tôi hỏi người yêu ...chị im lặng hồi lâu không nói. Chị khâu nhanh lắm , loáng cái đã xong mấy đường mùng rách . nhìn cái mùng lỗ chỗ còn vài lỗ thủng chị bảo :
" Em có miếng vải nào không?
Lục túi tôi lôi ra miếng vải , cây kéo chị khoanh một vòng dặt nhẹ chị lại khâu nhoay nhoáy.
Bỏ chân lên xuống , nãy giờ tôi chợt nhớ ra , khi cảm giác hai đùi lành lạnh .Thì ra nãy giờ vẫn quần xà lỏn . Chị ngồi ở cuối đuôi giường dựa lưng . tôi ngồi lên đầu này thả chân ngược lại hai chân của chị . với cái chăn . tôi choàng nhẹ kín hai đùi.

Xoay cái mùng , tôi phụ chị nâng lên . tôi hỏi :" Chị lạnh không ,
Ngước lên chị cười :" Ai mà không lạnh .
Cái chăn buông lại . trùm lên hai đùi tôi và chị , câu chuyện cứ kéo dài không hết , chị bảo :
" Từ hôm có em và Tân ở đây chị cũng đỡ buồn ...
Tôi hỏi :" Thật không ..
Chị bảo :" Có gì mà không thật .

Nhìn chị cười tôi như trùng lòng lại.Hình như chị còn thánh thiện , chưa vướng bụi trần . nhưng những khát khát khao vẫn tỏa ra ánh hồng lên căng mọng như quả dưa đang chín.
Ngọn đèn trên bàn từ từ yếu hẳn . cái đồng hồ trên cổ tay tôi kim chỉ chín giờ . tôi xoay người với cái đèn , rút một chân ra lắc nhẹ lớp dầu còn đọng dưới đáy đèn sóng sánh .
Đút cái chân vào . dúi sâu bàn chân tôi vô tình chạm vào giữa hai đùi chị . Chị bỗng giật mình nhưng im lặng , khuôn mặt chị nhẹ ửng hồng .

Cái vô tình làm tôi hồi hộp cái cảm giác tưng tức khó thờ ở đâu chạy về . khi tôi nhấc mông , co đùi để phụ chị xoay cái mùng tìm cái lỗ thủng , thả lại cái chân thì vô tình gần nửa bàn chân tôi chạm vào háng chị .
Không dám nhúc nhíc chị vẫn thản nhiên ngồi khâu như không để ý
nhưng thằng con trai đã qua bao cảm xúc . cái vô tình như chợt đến gần . nhìn gò má chị cứ ủng hồng lên . hình như trong chị cũng đang có điều gì đang đến ngẩn ngơ . loạn xạ trong lòng .

Tôi hỏi :" Chị Ngân , bạn trai chị đang ở xa thì phải "
Chị bỗng ngước lên , ánh mắt nhìn tôi ngập ngừng chị bảo :
" Bạn gái Tình chắc là đẹp lắm "


Nghiêng mông nhè nhẹ tôi rút ngón chân ra . bàn chân úp lại trùm lên cái vùng ấm nóng .Chị bỗng thở nhẹ khi cái bàn chân tôi động đậy ,cái ngón chân vô tình dúi sâu cò cọ lên hai múi thịt phập phồng khép chặt , bó sát lồi ra căng mọng phía dưới đáy quần.
Bàn tay chị ngập ngừng , cây kim như không chuyển động . ánh đèn dầu như đang hực lên lần cuối. Nó chẳng khác gì tôi và chị chịu đựng . phập phù chờ đợi bùng lên ....
Khi ngọn đèn dầu tí tách bùng lên . cái hoa đèn hồng rực bốc mùi dầu khen khét . thì cũng là lúc cái ngọn lửa trong tôi và chị ứ đầy trào ra ướt đẫm thấm nhẹ cả mấy ngón chân .

Không gian căn phòng tối thẫm . ánh sáng hắt qua khe của lờ mờ từ trong cổ họng tôi khàn khàn cất lên :
" Chị ....chị Ngân "
Bàn tay tôi bỗng vươn ra chạm nhẹ ..... bất động . ...
" Đừng đừng , bác lý về thì chết ..."

Nhưng cái xoay nửa thân người tôi vội vã ,nửa thân chị rung lên nằm gọn , nóng bừng nhũn ra run rẩy như ngọn cỏ mặc cho cơn bão đùa qua gào thét.
Bàn tay tôi lòn vào nhè nhẹ trùm lên đôi vú chị , cái mùng xuắn lại rợi nhẹ khỏi giường . Chị rung bần bật đu lấy cổ tôi lập bập hôn , ép mạnh môi vào miệng tôi nuốt từng cơn rát bỏng.
Bàn tay tôi bò lên tụt xuống cái bụng phẳng lỳ , nhè nhẹ mở nhanh cái cúc quần chắn ngang cản lối .

Hai đùi chị xoắn xuýt cuống cuồng đón nhận bàn tay người con trai lần đầu tiên khai phá đám rừng trồng său hai sắu năm chờ đợi , bết bát ướt nhòe .
Cái háng chị cứ căng cứng như dây đàn hẩy lên từng chập theo nhịp bản tình ca không lời vang lên ư ử ...nghẹn tắt nơi cổ họng.
Cái quần chị tụt ra nhè nhẹ . Tôi từ từ trườn xuống húp chụt chụt đám nước cháo ướt sũng chị lỡ đổ ra vô tình đọng lại nơi cái rãnh lồn chị đang khép chặt .
Cả cái mu lồn ấm nóng , mềm mại . theo hai đùi chị giật nảy gồng lên , hẩy hẩy chơi vơi khi cái lưỡi tôi môi tôi quét trúng vào cái mào ghe lồn căng mọng của chị vẫn ẩn sâu bấy lâu nay dưới cái rãnh lồn khép kín .

Chị bỗng hạ cái mông đột ngột xuống giường ..rạng rộng hai đùi để cái lồn ngửa hẳn mặt ra , đón nhận trọn vẹn khuôn mặt tôi , đôi môi tôi day dụi .
Úp hẳn xuống cái mặt lồn mềm mại đang ngửa ra của chị , hé hé cái khe lồn đỏ hồng âm ấm . đám nước như vẫn chảy ra không ngừng .Chị bỗng rú lên kẹp chặt hai đùi vào mang tai tôi vặn xoắn .
Rồi bất động khi tôi trườn lên mình chị ...

Cái vặn đùi xiết chặt của chị cứng đờ , ép ép , rung rung . nó lật qua bên phải , xoay về bên trái xiết lại như hàm con cá sấu , đang xiết cổ con mồi .Nó mạnh mẽ , nó bùng lên chứng tỏ cái thân thể khỏe mạnh này của chị cũng tràn đầy khát khao tình dục .
Nhưng ở nơi cái góc rừng này chưa có ai làm cho chị được một lần thỏa mãn và đây ...
Cái anh chàng Tình khuôn mặt và tấm thân tràn đầy sức sống , chị đã có cảm tình ,hôm nay ông trời sắp đặt đã khơi gợi ngon5 lửa dục tình trong chị bùng lên .

Làm tôi lâng lâng như như đang thưởng thức ấm trà ngon .. chíp chíp từng giọt một . ngậm lại vân vê giọt nước nơi đầu lưỡi để giọt trà từ từ tan đi nhẹ nhàng trôi theo cuống họng .
Giọt trà như vẫn gỉ ra tỏa hương tình dục , bao nhiêu hương trời lộc đất tụ lại trên thân thể chị hôm nay toát ra tan dần theo từng giọt nước chảy ra nơi cái khe nằm ngay gữa háng , để tôi mê mải ngậm vào nuốt nhẹ .

Cái mu lồn chị qua mấy lần xiết vặn . vô tình đã đẩy môi tôi lên đỉnh mu lồn nó bám chặt vào cái mào nho nhỏ trên đỉnh cái rãnh .
Chị rạng lồn ra , chị khép hai mép lồn chị lại . chị quằn quại xiết rên " ư a" nho nhỏ . hòa cùng tiếng gió mồ côi đang đập vào cửa sổ , cánh cừa đung đưa mở ra khép lại mang thêm khoảng sáng quét lên hai cái đùi và bắp chân trắng phău của chị .

Chị Ngân yên lặng , nhịp thở phều phào lẫn vào tiếng gió nhũn ra thân người mềm như cọng bún . đôi bàn tay chị nãy giờ giữ chặt ấn mạnh đầu tôi vào háng , bây giờ buông lơi thả dài trên mặt chiếu hững hờ cào cào nghe lôt sột .
Tôi vuốt nhẹ vào mấy ngón tay , với lên , nắm nhẹ bàn tay . bỗng nhiên bàn tay chị từ từ nắm bàn tay tôi lại . tiếng chị thì thào :
" Tình ơi ...thôi chị chết mất .
Tay chị dẫn bàn tay tôi lên bầu vú chị .
Trời ơi nãy giờ tôi mải uống ấm tra thấm đẫm hương vị nước lồn phía dưới . vô tình bỏ quên trái bưởi tháng tám đang đậu trên này , nó cứng , nó sần sùi lớp da lên khi bàn tay tôi xe xe ,vò vò cái cuỗng hương thơm dìu dịu tỏa ra .

Nhẹ nhàng tôi lách nghiêng người rướn cổ ngậm vào bầu vú chị .
Chị lại cong người co giật . cơn sướng lại có bão kéo về . cái tiếng ư ử nãy giờ im lặng lại cất nhẹ lên bập bùng theo nhịp thở và những cú nút mạnh từ miệng tôi vang dậy chụt ...chút .
Nhưng cái bàn tay còn lại cứ vân vê ..ngỏng cổ trườn lên tôi bú miệng tôi vào bầu vú bên kia của chị . bàn tay phải từ từ buông xuống ..vuốt dọc sống lưng đậu lại mơn man nơi cái khe mông đầy đặn .

Chị Ngân đã gục ngã rồi . tôi cũng căng cứng hai đùi , cái khoảng giữa ngã ba nãy giờ con cu dựng lên chĩa ngang cò cọ mãi vào khe háng chị .
Cái đầu cu cứ theo nhịp hẩy vặn xuắn khi tôi và chị ôm chặt lấy nhău . vô tình chui vào cái khoảng khe khép kín bị chị kẹp lại . con cu cứ cò cọ ở cái cửa lồn . hai múi thịt phồng lên phụ sức cùng đùi chị cố tình giữ lấy .
Nhưng cái đầu cu thẳng băng mạnh mẽ cũng chẳng chịu yên cứ bám chặt nhấn sâu xuống khe đít chị .
Hình như cơn chịu đựng đợi chờ mong mỏi của chị đã không còn được nũa nó thổi bùng lên .
Bất ngờ chị lật mạnh thân người , ào lên bụng tôi . dạng nhẹ đùi ra . chị hạ cái mu lồn to dầy nóng bỏng đè mạnh con cu tôi xuống .

Cái khe lồn ướt át , trơn nhẫy như con đường đất đỏ gặp trời mưa nhoe nhoét đất bùn cùng nước . nó xô đẩy cái đầu con cu trượt mạnh dọc theo khe lồn chị .
Cái bản ngã e lệ của người con gái đã bị cơn dâm làm mất . chị ngẩng mặt lên ép mạnh hai múi lồn chị xuống . nhũn mềm chị ngả mặt lên ngực tôi toàn thân giật nhẹ .
Bàn tay tôi nãy giờ ôm ngang lưng chị vội vã vuốt ve , nghiêng người tôi từ từ hạ chị ngửa ra trên mặt chiếu .


Cái đèn pin nãy giờ vẫn sáng bị phủ dưới tấm chăn , cơn chuồi đạp xô đẩy giờ vô tình làm cái đèn ló ra he hé . luồng sáng quét lên roi rõ cái đỉnh mu lồn to như cái bánh dầy của chị .
Tôi ghé mắt nhìn lên ,cả tấm thân chị hiện ra . lung linh trắng hồng ngão nghện khuôn ngực vun cao cứng như lớp da quả bưởi . bất giác tôi vơ tay vuốt dọc làn da trên bụng chị .

Hình ảnh nhũng người đã tôi đã đi qua hiện về làm tôi ngài ngại . nhưng tiếng lòng réo gọi nơi đây chốn rừng hoang , chị đã thả mình cùng tôi mạnh mẽ .
Bất giác tôi hạ dọc người theo thân thể chị . đôi mắt chị nãy giờ nhắm hờ chờ đợi . nghiêng nhẹ thân người .tiếng chị thoang thoảng bên tai :
" Tình .... tình ơi , chị cho em đấy "

Cổ tay chi nãy giờ tôi đang gối vào nó thật mềm mềm mại , bỗng co lại . xiết nhẹ đầu tôi . ép dần khuôn mặt vào mảng da nơi cổ chị . đôi môi tôi lại từ từ chuyển đông . chập chờn hôn nhè nhẹ theo dọc bờ vai . đậu vào đôi môi chị đang hé ra ngước lên thì thầm .
Tôi hỏi :" Chị Ngân . thật chứ "
Không nói chị lặng lẽ gật đầu chị bảo :
" Tình ơi cho chị biết đi . chị chưa được biết "
Trườn lên , con cu to dài quyệt dọc theo hông của chị .

Cái thế nằm trên đè nhẹ cái mu buồi đầy lông rậm rạp đã úp dần xuông mu lồn chị . đấu cu chĩa thẳng như thân khẩu pháo , vươn cao , chỉ chờ người pháo thủ chỉnh lại thước , tầm dùi dụi đẩy nhẹ háng chị mở ra ,
Hai đùi chị vươn dài như như hai càng pháo kềm chặt xuống mặt gường , đợi chờ người pháo thủ lao quả đạn vào cái khe đầy nước . hình như .khẩu pháo lần tìm không được , vì cái khe quá dầy hai múi thịt lồi ra che đậy . đã làm cơn thèm khát của chị bùng lên .
Bất giác cái đầu cu nóng ấm căng cứng của tôi bị chị lòn tay xuống cầm lấy . ngón tay chị miết nhẹ vào gờ cái khấc . cơn sướng giật lên , tôi dụi buồi vào . cái đầu cu cà dọc dụi nhẹ lên đỉnh ghe lồn chị .
" Ui rà ...." Chị hít hà trong cổ họng .
Nhưng lần này chị dụi mạnh ấn đầu cu tôi chúc xuống . .. tôi hẩy hông lên .
" á á .......á á ......" tiếng chị ngân hét lên trong đêm thanh vắng .

Cái đầu khất con cu bị hai múi lồn chị ngậm chặt . nó ngập ngừng rung rung nhè nhẹ vào ra . đám nước trong lồn chị trào ra thấm đẫm thoang thoảng mùi mắu bốc lên .
"Phực ...." cú ép thật mạnh từ nửa tấm thân . cả con cu no tròn căng mọng ngập xâu trong cái khe lồn chị Ngân nãy giờ hé ra chờ đơi .
Thân người chị bất đông . nước mắt chị trào ra tôi không biết chị khóc vì đău hay khóc vì sung sướng ......

Tiếng con nai tác gọi bạn tình vọng về trong đêm vắng , nghe như tiếng vọng của núi rừng , cô đơn buồn tẻ . thì ra ở chốn rừng này không dành cho cuộc sống con người .
Nó thiếu đi những gì mà những người trẻ trung mong đợi . nó làm cho những ước ao rất đời thường , rất thật của những người con gái đêm đêm chịu cảnh cô đơn ..khắc khoải đợi chờ một phép mằu hy vọng ..

Nhìn chị nằm yên lặng lẽ , tôi không biết chị đang cảm nhận cảm giác dục tình . như thấm vào từng thớ thịt hay chị đang chịu đựng cơn đău đột nhiên xé toạc cái khe nhỏ bé bao năm nay vẫn nằm yên chờ đợi hay cái bản tính e lệ của người con gái chỉ biết đợi chờ sự chinh phục tiếp theo của người con trai đang đè nặng trên mình .
Lòng tôi như trùng lại . cái phút giây ngĩ suy bất chợt hình như vô tình đã cứu thoát , đẩy bớt cơn sướng đang bùng lên nơi cái đầu nòng súng .
Tôi cúi nhẹ đầu mình xuống , đôi môi quyệt ngang đuôi mắt lất đi giọt nước như chợt lăn ra nhẹ nhàng hỏi chị :
" Chị ngân , em làm cho chị sướng nhé .

Không nói chị khẽ khàng đưa bàn tay mềm mại lên . chạm nhẹ , bàn tay như mơn man nơi bờ vai của chàng thanh niên khỏe mạnh . cái căng cứng nơi đầu nòng đã bớt , hông tôi vội nhích nhẹ lên , cả khúc thịt thẳng băng từ từ chuyển động .
Nhúc nhíc vào ra từng ít một , trơn lùi mềm mại , lả lướt theo cái cái dường khe nhỏ hẹp , hình như chị cũng bắt đầu chuyển động . hông chị động đậy nhẹ nhàng , hòa theo nhịp hảy của hông tôi nhún lên hạ xuống.

Cái ống đựng con cu nằm lâu trong khe lồn chị vốn đã quá dầy và quá chặt . giờ đây như đã mềm ra . nhưng bao năm nay chưa một lần được ai khai phá . giờ gặp phải cái vật to dài như thế nó đang cào vét nhịp nhàng . để bao nhiêu chất chứa ẩn sâu từng ngọn khe luồng lặch , kéo ra cơ man là nước , thấm đẫm cái khấc . trơn trợt thân cu phì phọp vang lên nge như tiếng chày giã gạo .
"ối ối ...." tiếng chị vang lên .. ừ ừ gậm gừ trong cổ họng , hình như chị đã tỉnh lại rồi . chị đang hòa theo cái khát khao bao năm chờ đợi :
" Tình ơi ...từ từ đi không chị chết ".
Nhịp chày chậm dần như mong đợi . tiếng tôi chậm rãi ngọt ngào :
" Chị Ngân em cũng đang sướng lắm ".

Cúi nhìn khuôn ngực chị thật lớn nhô cao . hai núm vú phồng to cùng cái quầng vú hồng tươi kiểu vú đồng tiền . giật giật hất lên hạ xuốn nãy giờ , tôi bỗng cúi người ngậm nhè nhẹ vào từng bên một . chị ưỡn ngực lên . đẩy xâu cái đầu vú vào miệng tôi mỗi khi tôi nhả ra thật khẽ.
Chị đã say rồi . cơn sướng lại bùng lên trong từng thớ thịt . gồng lên chị xiết mạnh vòng hông ép chặt khe háng làm con cu tôi nghẹn thở . đám nước trào ra mặt chiếu .
Cả tôi và chị ôm chặt vò xé thân nhău bật lên những âm thanh vô ngiã . hòa cùng hàng ngàn tiếng côn trùng vang lên nơi bờ suối :
" Tình ơi . chết chị mất rồi ...."
"Phạch ...phạch" . háng tôi mu tôi đập vào cái lồn to đầy của chị.

Không còn đớn đău . không còn e lệ . cơn sướng như thổi bùng lên . chị chịu gót chân hẩy mạnh cái mu lên , hất hất trên không mang theo cả vùng mu buồi tôi cùng con buồi đang cắm chặt trong lỗ lồn.
Chị rú lên :" Chị ..chết .....chết ..."
Cái giật cuối cùng mạnh mẽ của chị đã đẩy con cu đến tận cùng giới hạn . bao nhiêu chất chứa trong tôi hơn một tháng nay . vỡ ra . trào ra . chạy nhanh . phụt mạnh . hòa quyện cùng những gì của chị . đầy ắp . ..xì lên ...từng giọt . thành dòng ...trôi ra ...lăn dài thành vệt qua khe đít đọng lại hững hờ nằm trên mặt chiếu.

Nhắm hờ buông thõng tôi nằm phủ lên mình chị . cái rã rời làm nhũn hết toàn thân cả hai lặng đi chìm vào giấc ngủ .
Khi tiếng gió ào len kéo qua cửa sổ , ngọn lău khô cò cọ sào xạc phía său nhà . cái lạnh thấm vào mảng lưng trần đang nằm xấp . tôi chợt tỉnh dần . lay nhẹ bờ vai chị ngẩng lên khuôn ngực của chị , bầu vú bị đè nén nãy giờ tứ từ vươn cao đàn hồi trở lại .
Chị mở mắt ra . ngước lên chị che tay lên hai bầu vú . mỉm cừoi chị bảo :
" Khiếp dám đè lên người ta mà ngủ "

Bất thần chị hôn vào môi tôi cái chụt , chậm rãi miệng chị lại nở nụ cười làm cho cái lúm đồng tiền xinh xinh hằn lên trên đôi má .
Cúi xuống tôi hôn vào môi chị . giạt ra . chị thở bảo rằng :
" Người đâu mà khỏe thế ....."
Tôi vụt nhớ ra :" Chết rồi bác lý có về chưa nhỉ ".
Ngó mặt nhìn cái đồng hồ , chị bảo :" Tắt đèn đi ",
Rồi chị mặc nhanh quần áo . chị hé nhanh cánh cửa bước ra . tiếng chị khua lào xào phía bên gian nhà .
Yên ắng thật lâu . tôi lại nghe bước chân trở lại ...

Cánh cửa phòng tôi lại kẹt mở . chị bước nhẹ vào . tôi lo lắng hỏi :
" Bác lý chủa về hả chị ".
Chị bảo :" Chắc bác ngủ bên ấy rồi .
Tôi hỏi :" Giờ sao , đã gần mười hai giờ đêm rồi đấy .
Chị bảo :" Giờ về bên chị cũng ngại , lại chẳng biết nói đi đâu . Thôi anh ngủ ở đây em sang bên giường bác lý "
Người chị thoang thoảng . hương thơm bất ngờ tôi vùng lên choàng nhanh cái chăn lên vai chị . hơi ấm hai người hòa lại . vòng tay khóa chặt lấy nhău . cả tấm thân chị thật mượt mà nóng ấm .
Tôi kéo chị ngả nhẹ xuống giường . vội vã tôi đi ra nhà tắm . bật đèn cọ rửa vệt mắu hồng thấm mãi không trôi .
Bất giác trong tôi bật ra câu hỏi :" Tại sao chị lại cho mình nhỉ .."

Nhìn sang cánh cửa căn nhà bác lý tôi vội bước nhanh nhẹ nhàng khép hờ cánh cửa lai .Chị như thỏa mãn nhắm hờ đôi mắt .
Tôi chui vào cái chăn ấm áp chân tôi quặp nhẹ lên hai đùi chị , cái đầu gối đẩy lên nhè nhẹ . nó đậu lại trên đỉnh mu lồn . vuốt ve .
Nhồn nhột chị day người kêu lên ,chị bảo :" Thôi buồn lắm .
Bàn tay tôi lại từ từ chuyển động . đo vẽ dọc ngang hai bắp đùi tròn lẳn . chị như dạng nhẹ chân ra , cái mu lồn to dầy lại được bàn tay tôi từ từ úp xuống .....


Tiếng con gà mái kêu lên " cục ta , cục tác" vang cả góc sân , nhảy lên đống củi ., tránh con gà trống . Tiếng bác lý úi xùy liên tục ngoài cửa .
Tôi mở mắt ra nhìn cái đồng hồ . chín giờ . một buổi sáng chủ nhật thanh bình yên , thong thả. tôi bước ra sân .
Bác lý bảo :" Hôm nay cháu ngủ kỹ thế .
Lẩm bẩm bác bảo :" Con gà lên ổ đẻ đi để chắu tao tối nay có thêm quả trứng " .
Tôi chợt nhớ ra hỏi bác :" Chắu ngoại bác sao rồi , hôm qua chắc bác không ngủ được "
Bác lý cả cười :" Khổ thân thằng chồng nó theo xe đi giao hàng từ chiều qua giờ chưa về được . nó đẻ sinh đôi lạ thật đứa này nóng thì đứa kia cũng thế . chắc bác lại phải qua nhà nó bây giờ . à mà cơm bác nấu mang sang cho mẹ con nhà nó nhiều lắm , lát trưa chắu xới mà ăn , chủ nhật thế này cơm tập thể chắc đồ ăn chả có mấy ".

Tôi thật cảm động cảm giác như cứ đang ở quê nhà được mẹ chăm sóc vậy .
" Tối nay chắc bác lại phải để chắu trông nhà vậy . à mà cứ như hôm qua có cô Ngân qua ngủ cũng chả buồn chắu nhỉ ".
Tôi giật mình , ậm à , ừ liên tục.
" Chẳng hiểu vì sao . không biết bác có thấy gì không nhỉ "
Từ giếng quay vào , nhìn cái giường đêm qua . tôi chỉ nhớ ra lúc ôm chị rồi chìm vào giấc ngủ.

Bác lý đi rồi , tôi thẫn thờ nóng ruột muốn gặp chị Ngân để hỏi về những gì bác chủ nhà vừa nói ..
Mở cánh cửa sổ ra , nhìn ra bờ suối hàng cỏ lău cao vút trổ bông , trắng xóa đung đưa , ngọn cỏ lao xao phất phơ , xào xạc . cây cầu nhỏ bắc ngang qua suối in bóng lung linh dòng suối chảy qua óng cây cầu vỡ ra từng mảng . bước chân ai lội mău thật mău .
" Ồ , hình như chị Cúc ".

Chị men theo bờ cỏ , lối mòn gần đến nhà bác lý .
Xỏ nhanh quần dài tôi thu dọn nhanh căn phòng lại . nhìn ra trước sân dáng chị bước đi mềm mại .
Cùng tuổi nhưng chị Ngân đậm đà mạnh mẽ , nước da luôn tươi rói hồng hào . chị Cúc thì hình như khác hẳn , nhẹ nhàng thanh thoát , khuôn mặt hay lộ vẻ băn khuăn , nhưng nhìn từ phía său khi chị bước đi vòng hông lắc đều thật là uyển chuyển .
Chị bước vào sân tôi bước ra nhìn chị , cái nhìn như muốn hỏi . chị cười . ánh mắt thật sâu , tôi cúi xuống .

"À , chết rồi cái khóa quần chưa kéo .
Chị bảo :" Lêu lêu xấu nhá , chắc ngủ chưa giờ mới dậy "
Tôi bảo :" Chủ nhật em chẳng biết làm gì .
Chị bảo :" Đã đi thăm cảnh đẹp của núi rừng chưa . đầu suối có ngọn thác cao đẹp lắm , mùa này ít nước ở đây không nghe tiếng thác chứ mùa mua tiếng thác đêm vè vọng nghe rõ lắm ".
Tôi hỏi :" Vậy khi nào chị dẫn em đi coi nhé , à mà chị Ngân đi đâu mà chị đi một mình vậy ",
Chị bảo :'' Chả biết , sáng giờ chị chưa nhìn thấy nó . hay nó đi thăm ai cũng nên . mà sao em ở có một mình ",
Tôi bảo :" Thằng Tân về nhà xin tiền cứu trợ , bác lý sang thăm chăm chắu nóng sốt từ nãy rồi . nhà chỉ mình em ,chị vào chơi cho vui chị nhé "

Tôi rót chị cốc nước , chị cầm lấy vân vê , xoay xoay cái ly ngập ngừng chị bảo :
" Tình này , sao chưa bao giờ thấy em qua bên các chị chơi cả .
Tôi bảo :" Em rát lắm , mấy lần thằng Tân rủ nhưng em ngài ngại . thôi bữa nào chị và chị Ngân luộc bắp đi em rủ thằng Tân qua "
Nhìn chị thật lâu tôi thấy trong mắt chị có nét trầm buồn thì phải .
Tôi hỏi :"Chị Cúc ơi người yêu chị ở đâu , có hay về thăm chị không . hình như chị ... sao em thấy chị ưu tư thế "

Chị cúi đầu thật lâu , hai bàn tay úp trên khuôn mặt . lát său chị ngẩng lên . đắy mắt hình như có nước ,
Tôi bảo :" Em xin lỗi . em làm chị buồn rồi ,
Chị bảo :" Không tại chị đó mà . tại xưa nay không ai hỏi chị câu đó cả ,
Tôi lục túi quần đưa chị cái khăn mùi xoa . chị lău nhè nhẹ . nắm lại trong tay . ngước lên chị bảo :
" Hôm nào đi thăm suối nhé .
Tôi bảo :" Hay chiều đi đi , hôm nay em không có bài nào phải chuẩn bị cho ngày mai lên lớp "

No comments:

Post a Comment